tháng 9 22, 2014

Rong Chơi Cõi Vô Thường

              THS - Võ Tá Hân
 
 
              Kính thưa toàn thể quý vị
              Trước tiên, tôi rất lấy làm vinh hạnh vì được có dịp quý hiếm gặp quý vị, hôm nay, trong hội trường này và được, chia sẻ cùng quý vị niềm vui buổi ra mắt tuyển tập thơ-văn-nhạc với nhan đề là “ Rong Chơi Cõi Vô Thường” của một tác giả, rất là đặc biệt.
              Điều đặc biệt, trước tiên, tôi muốn được nhấn mạnh là tôi cũng như toàn thể quý vị, chúng ta, hiện giờ đang vẫn còn rong chơi trong cõi vô thường !. 
              Nhưng xin có điều cảm nhận riêng tư đối với tác giả của tác phẩm “Rong Chơi Cõi Vô Thường” ra mắt ngày hôm nay. Ông quả là có nét đặc thù riêng biệt. Nói chung chung , là đặc biệt,  hay nói nôm na dễ hiểu là có một nét riêng.
              Đặc biệt như thế nào, nét riêng như thế nào, tôi xin được trình bày gốc ngọn, như thế này :
              Trong cõi đời thường, tác giả của tuyển tập thơ-văn-nhạc “Rong Chơi Cõi Vô Thường” là ông Phan Bái.
              Trong cõi văn, thơ tác giả là Uyên Nguyên
              Trong cõi nhạc, tác giả là Nguyên Phan.
thật là đáng ngưỡng mộ, ngưỡng mộ vô cùng.
              Bởi trong cõi vô thường mà tôi cùng quý vị đang rong chơi không phải dễ dàng thoải mái như là một cuộc rong chơi nhàn tản mà còn phải đối đầu với bao nhiêu là vấn nạn bủa vây cần phải vượt qua để có sức mà rong, có điều kiện để chơi.Trong cuộc rong chơi cõi vô thường có người đã bỏ cuộc giữa chừng có người đang, không phải rong chơi, mà đang rong ruổi…
              Riêng tác giả Uyên Nguyên- Nguyên Phan thì đặc biệt, vẫn còn nơi chốn rong chơi thoải mái, trong cõi vô thường.
              Điều đó không phải dễ dàng gì đâu, thưa quý vị.
              Phải là người có nhiều tài năng mới sắp xếp nhịp nhàng hòa điệu những bước rong-chơi-trong-cõi-riêng của mình, khi, đang còn rong chơi trong cõi vô thường.
              Như qúy vị cũng thấy đó…
              Ông Uyên Nguyên đi vào cõi Thơ, là cõi rong chơi riêng.
              Cũng là ông, ông Uyên Nguyên, bước vào cõi Văn, là cõi rong chơi riêng.
              Rồi tới ông Nguyên Phan , ghé vào cõi nhạc, cũng là cõi rong chơi riêng.
ba cuộc rong chơi riêng hòa nhập, trang trải suốt cuộc hành trình rong chơi trong cõi vô thường. Điều đó khó và hiếm không phải ai cũng làm được nếu không là người có tài năng, đa năng.
              Nhà thơ Uyên Nguyên, nhà văn Uyên Nguyên, nhạc sĩ Nguyên Phan, anh Phan Bái, bạn tôi, đã làm được.
              Kính thưa quý vị,
              Hôm nay, tôi có vinh dự được ông mời vào cuộc rong chơi trong cõi Thơ.
              Chỉ là trong cõi Thơ thôi. Rong chơi cõi Văn thì có nhà văn Phạm Hồng Ân. Rong chơi cõi nhạc thì có nhạc sĩ Võ Vĩnh Thuận. Ông tác giả cũng có lời dặn riêng là chỉ được rong chơi trong khoảng thời gian mười phút.
              Thật ra, điều đó không có gì trở ngại, bởi vì , thưa quý vị, cảm nhận của người thơ về một người thơ thì rất là nhạy bén..
Đời buồn như chiếc lá
Rụng rơi ngoài song cửa
Góc đời hoài trống vắng
Nhịp gõ sầu mông mênhvậy thôi, vậy là đã nắm bắt được những bước chân hụt hẫng nỗi buồn trong dòng đời và trong cõi Thơ ông…
Đóm lửa đời hiu quạnh
Từng góc phố ngả nghiêng
Xôn xao vùng trời lạ
Dấu yêu xa một thời
lại cũng đủ khẳng định một điều : thơ ông mang sắc thái của mùa Thu, mang âm điệu  nhẹ nhàng khe khẽ của chiếc lá vàng rơi. Man mác trong Thơ những dòng hoài niệm đến xót lòng
Chỉ còn lại mưa bay trên lối cũ
Không còn gì ngoài chiếc bóng cô đơn
Không còn gì ngoài buổi chiều loang nắng
Lá rụng rơi thầm lặng ngoài hiên
vậy đó, thưa quý vị. Chỉ qua ba-mươi-mốt bài Thơ ngắn dài vỏn vẹn 19 trang trong số 535 trang của tuyển tập cũng đã đủ nói lên tâm trạng u uất của một tâm hồn vì cuộc tang thương dâu bể vật đổi sao dời mà phải đành bỏ lại bao nhiêu là kỷ niệm gắn bó về một nơi, một chốn, một thời nương náu.
              Nay đã đi xa rồi !. Đã mất rồi !. Chỉ còn là hoài niệm dàn trải trong Thơ
Quê tôi đó có những chiều êm ả
Tiếng mục đồng giục dã gọi trâu về
Tiếng chuông chùa thánh thót chiều quê
Nghe trong gió mùa hương Cau man mát…
không, thưa quý vị, không chỉ là mùa hương Cau man mát đâu mà lòng người cũng man mát một mùa hương Cau…cố quận…
              Kính thưa quý vị,
              Mười phút, chỉ là mười phút, đi vào cõi thơ Uyên Nguyên mà sao tôi thấy như dặm ngàn bương chải để tôi phải hối hả tìm về hoài niệm. Vì, như quý vị cũng biết, ai mà chẳng có một thời để nhớ dù chỉ một thời thôi, cũng đủ để vui, buồn, ngậm ngùi, bâng khuâng, sầu lắng…
              Cuối cùng, xin mạn phép quý vị cho tôi đọc thêm hai câu thơ của nhà thơ Uyên Nguyên mà  tôi rất lấy làm tâm đắc :
Tôi về đối bóng nương đêm
Bâng khuâng nghe lá bên thềm nhẹ rơi…
              Bóng đó hình đó. Ngày vừa qua đó. Đêm vừa đến đó. Bởi lá còn xanh nên lá chưa rụng đó. Vì lá úa vàng nên lá vừa rụng đó.Tất cả cũng chỉ là thực, ảo trong cõi vô thường…
              Riêng, còn lại cái bình thường, rất nên và phải nên bình thường của ngày hôm nay trong hội trường này là tôi xin được chấm dứt mười phút nơi đây để nhường mười phút nơi sau cho anh bạn của tôi, nhà văn Phạm Hồng Ân, đi vào cõi văn của nhà văn Uyên Nguyên.
              Xin chân thành cảm ơn quý vị đã lắng nghe.
 
 
 
 
 
 

 

Không có nhận xét nào: