tháng 9 30, 2014

Một Đời Thở Ra Thơ


 ta làm Thơ mổi ngày như cơm bữa
thà thiếu cơm không thể thiếu Thơ
thú đam mê suốt đời đâu dễ bỏ
vui cũng ra Thơ buồn cũng ra Thơ

mấy tay làm Thơ suốt đời mang nợ
vừa nợ văn chương vừa nợ tình đời
cay-đắng-ngọt-bùi cưu mang không nổi
cứ bỏ vô Thơ chia sớt đoạn trường

đường trần gian vốn lời nghiệp chướng
ai đi qua cũng vay trả ít nhiều
ta một đời Thơ vốn lời bao nhiêu
nhưng cũng đủ sương sương tầm trả nợ

giờ thì cứ an nhiên mà hít thở
bởi đang còn được hít thở với đời
còn được có Thơ trong cuộc rong chơi
thì cứ vậy thôi cho đời thêm thi vị…

Hiên Trăng tháng 9/2014

Không có nhận xét nào: