Tháng Tám mưa trời giăng phiến mỏng. Vàng thu rơi rụng bước em về.
Con phố chạnh buồn theo
dáng nhỏ. Mây sầu níu vội bước chân em.
Tháng Tám Trăng Rằm em có nhớ. Mà nửa vầng Trăng lạc mất rồi. Một nửa còn vương trời hương cố. Còn không kỷ niệm giữ trong đời.
Tháng Tám Cúc hoa vàng cánh nhỏ. Rưng rưng nhớ nắng chiều qua mau. Vầng Trăng che áng mây mờ tỏ. Chẳng tìm đâu thấy được ngày xưa.
Tháng Tám tôi về qua phố lặng. Hàng cây trơ nhánh, gió heo may. Phố đông sao thấy lòng cô quạnh. Sao lòng chở nặng dáng sầu mây.
Tháng Tám thương Mùa Trăng Kỷ Niệm. Mười phương Trăng lạc một phương này. Một phương đất khách trời ly biệt. Lạc cả đường Trăng với tháng ngày.
Tháng Tám chia đều nhau nỗi nhớ. Mùa Thu vàng lá rụng bên hiên. Cơn mưa rớt vội – ngày qua vội. Nhẹ hạt mưa rơi xuống muộn phiền...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét