Hương Ngọc Lan
từ chùa Linh Quang, ngày đó....
đi vô cửa Từ Bi cúi mặt
giấu cái tâm vọng động đời thường
thấy em quỳ thành tâm lễ Phật
hương trầm thơm thánh thiện mười phương
chỉ phương tôi nghiệp chướng sâu dày
trái tim lạc giữa thời kinh kệ
đuôi con mắt biển tình sóng dậy
ngó sân si chặn lối em về
hương Ngọc Lan quyện hồi Bát nhã
chiều nghiêng chao vạt nắng lung đồi
chân hụt hẫng rượt vùi nhan sắc
cõi tình em từ đó dong chơi
và từ đó đời cho nhập cuộc
đẩy đưa nhau vào chốn phù vân
hương Ngọc Lan của thời mới lớn
còn nương quê vãng cảnh sân chùa...
(*) phổ nhạc : Phan Ni Tấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét