(có anh Phước và bé Ti đưa tiễn)
hai mươi năm tới chốn này
chặng đường bương chải như
vầy là xatóc râu ngày đó chưa già
giờ râu tóc đã ngập òa tuyết sương
quê xưa bỏ rớt dọc đường
mang chi cho kịp giữa thời
nổi trôitới đây cùng đất cùng trời
giăng lều cắm trại trú đời ly hương
đoạn trường gặp cảnh cuối
đường
thì thôi cứ vậy mà bương
tận cùngnước non ngàn dặm lung tung
đi đâu nữa cứ chùm hum xứ này
xứ này ngó vậy mà hay
ở lâu một chặng mới hay
trúng mùahóa ra trời đất còn chừa
riêng ra một chỗ giáp mùa bội thu
từ quê xưa quá lu bu
đói teo núm ruột khổ xù đầu
luôntới đây lạ đất lạ nguồn
lại no cái bụng sướng rơn cái đầu
ta từ buổi lạc qua đây
đùm đề thê tử thọ vây tứ bềđã ra đi quyết chẳng về
cứ bương tới bến cứ hè nhau bương
hai-mươi-năm một chặng
đường
giờ ngồi ngoái lại thoáng
buồn thoáng vuixa quê dẫu rất ngậm ngùi
ở lâu thì chắc giờ cùi núm da
dặm đường xa ngút trời xa
lưu dung một ngấn chuyển
phà tạm dungbây giờ thì nói cho cùng
quê hương giờ đã muôn trùng lạc nhau
lâu rồi rễ bám nương dâu
nhiễu nhương cũng chạy đi
đâu mất rồichừa riêng một chỗ ta ngồi
ngó đàn con cháu quen đời ly hương
chỉ còn ta với dặm trường
nhớ quên lú lẩn cuối đường
phù vânchàng trai rượt buổi xoay vần
dắt thê tử vượt trùng vây tới cùng
trượt qua trăm núi nghìn
sông
giờ ngồi một chỗ chổng mông
ngoái nhìnnhìn đâu cũng chỉ thấy mình
tóc râu xuống sắc vóc hình sụt cân
phong trần giờ đợi lìa trần
kiếp người xuôi ngược cũng
ngần ấy thôihai-mươi-năm vậy đủ rồi
đủ cho con cháu tiếp đời mai sau....
Hiên Trăng 06/07/2014
kỷ niệm hai-mươi-năm qua Vùng Đất Mới
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét