Trăng nay gọi vói Trăng xưa
quê nhà chìm luốt trong mây
mổi mùa Thu cứ ngồi đây vói về
núi sông muôn dặm sơn khê
Trăng xưa ở lại trời quê lâu rồi
tới đây thì ghé đây thôi
đường Trăng rồi cũng lần hồi lạc nhau
quê nhà từ dạo bể dâu
tang thương tới nỗi bợt màu Trăng xưa
từ khi khăn gói gió đưa
nhánh rong phiêu (*) giạt nắng mưa tháng ngày
tới đây thì ngắm Trăng nay
Trăng xưa muôn dặm trùng vây mịt mờ !...
4 nhận xét:
GỬI NGƯỜI
(Nhân đọc bài NỎI NHỚ TRĂNG XƯA của Trần Huy Sao)
Gửi người nỗi nhớ trăng xưa Nhớ dày rồi lại nhớ sưa vơi đầy
Quê nhà vọng mãi phương này Thương anh vò vỏ tháng ngày trôi xa
Thương chi rồi cũng phải già Nhớ chi trăng vẫn canh gà vạc sương
Vói về muôn dặm buồn vương Núi sông bồi lở lẽ thường bể dâu
Dù cho mưa nắng dải dầu Tang thương rồi cũng qua cầu tang thương
Trăng xưa vẫn sáng trong vườn Mái tranh quê mạ thiên đường tuổi thơ
Khuyết tròn trăng mãi cứ mơ Nhánh rong phiêu giạt về bờ trăng xưa
Quê người dù có nắng mưa Trăng xưa vòi vọi dày sưa nhớ người
Gm Nguyễn đình Diệm Sài gòn tháng X/2012
Cám ơn anh đã gởi lại một bài Thơ.
Xin phép được post lên trang nhà để chia cùng bạn đọc.
Cảm ơn trần Huy Sao đã post lên trang nhà để chia cùng bạn đọc Xưa nay mình không biết làm thơ chỉ biết đọc thơ và yêu thích thơ Mình đọc nhiều bài của anh thấy anh luôn đau đáu với quê nhà nên mình có nhã hung viết bài Gửi anh âu cũng là duyên được anh chấp nhận Tiện đây xin chúc anh và gia đình sức khỏe Thân mến kính chào anh
Nguyễn dình Diệm 95@yahoo.com.vn
Vâng, cũng là duyên Thơ.
Rất cám ơn lời chúc sức khỏe của anh.
Đăng nhận xét