tháng 7 06, 2012
MƯỜI-TÁM-NĂM RỒI ĐI CŨNG MỎI
Hòn Chồng-Nhatrang (07/1994,trước lúc xa quê)
mười-tám-năm rồi đi cũng mỏi
ngồi xuống đây nắng gió đã sờn vai
bên kia núi là quê nhà xa ngái
ngó không thôi cũng no ứ nỗi buồn
ai trong đời không có một quê hương
ta có quê đành xa quê quá tội
đi một đỗi lại ngoái nhìn một đỗi
nhìn tới hồi tóc nhuốm bạc thời gian
con dế kêu sương đêm khuya tĩnh lặng
ta vẫn ngồi đây thầm nhớ một mình
Thơ nói giùm khi ta cứ làm thinh
mười-tám-năm rồi đi cũng mỏi
chỉ nhắn hồn Thơ nói thêm cho tới
những dấu yêu xưa bỏ lại quê nhà
bởi vội vàng cho một lần chia xa
không kịp đem theo phải đành bỏ lại
bỏ Xóm nghèo nuôi ta thời thơ dại
có mái Đình dát bạc những mùa Trăng
bỏ tiếng chuông khua trống rộn Hội Làng
bài học đầu đời thương nhớ quê hương
da diết đêm nghe tiếng mỏ rộn đường
nhắc nhở bà con coi chừng củi lửa
bởi Xóm quê trời lạnh suốt bốn mùa
không sưởi lò than làm chi chịu thấu
cay đắng tháng ngày sắn khoai cất giấu
dành tới mùa Đông có cái mà ăn
hủ dưa cải nặng tay thêm muối mặn
dặm miếng sắn khoai đắp đổi qua Đông
khi lớn khôn dọc ngang trời đất rộng
cũng chỉ là trời là đất quê hương
đâu tới nỗi chi xa ngái dặm trường
sông biển chập chùng núi non che chắn
mười-tám-năm rồi gừng cay muối mặn
có nếm gừng cay muối mặn gì đâu
bởi quê hương từ thương hải bể dâu
lưu lạc lưu linh tình Làng nghĩa Xóm
còn lại trong ta Thơ tình giấy nỏn
không tình riêng chỉ tình tự quê hương
mười-tám-năm trải bao mùa gió chướng
trầm kha thêm cơn cảm mạo nhớ thương…
kỷ niệm mười-tám-năm xa quê
(06/07/1994 – 06/07/2012)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
2 nhận xét:
mới đó mà mười tám năm rồi
thời gian nhanh quá, mặn bờ môi
có giọt gì rớt trên môi mắt
có phải giọt buồn, nhớ quê ơi !!
Trần Lão Gia cùng gia đình qua Huê Kỳ trước gia đình con hơn 1 năm á! Cuối năm nay, gia đình còn cũng lưu lạc quê người đủ 17 năm rồi nè!
Á quên, con chạy vô cám ơn quà quý của Trần Lão Gia gửi cho con luôn nè. Con chưa đích tay ôm ấp những con chữ đấy, nhưng con mừng và vui lắm!
Kính,
Dã Quỳ
Có gì đâu !. Món quà cho mười-bảy-năm ( hay mười-tám, cũng rứa ) xa quê đó.
Đăng nhận xét