tháng 7 31, 2012
HIÊN MƯA CHIỀU HOA SỨ
hồi chiều ngó mấy bông Sứ rụng
bỗng dưng lại nhớ buổi lâu rồi
buổi em áo trắng còn thơm lựng
đứng ghé bên hiên tránh mưa trời
hiên nhà tôi trắng mùa hoa Sứ
bỗng ngợp thêm màu trắng áo em
lòng tôi ngầy ngật chiều mưa rũ
câu Thơ lãng mạn bỏ rơi thềm
vô tình em vẫn ngoài hiên mưa
đâu biết lòng tôi đang ghé mái
thầm cứ mong mưa lâu hơn nữa
để em nôn nóng giọt ngắn dài
bài Thơ ngẫu hứng chiều hương xưa
bông Sứ níu theo màu áo trắng
mai còn dịp nào em ghé nữa
chỉ có Thơ tôi giấu lặng thầm
vô tình em nào biết gì đâu
cứ để vướng lòng chiều mưa trú
bên hiên thầm lặng trời mưa lâu
gió rủ màu đêm về phố cũ
vậy đó, bao mùa bông Sứ rụng
là bấy nhiêu mùa thương nhớ ơi !
dâu bể tang thương nhòe dáng đứng
chiều gió mưa em lạc đâu rồi !...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét