khi em ngồi ngắm vầng Trăng
là ta đang mãi lang thang phố người
nỗi đau đổ vạ cho trời
niềm thương bỏ lại cho người ngắm Trăng
ở nơi xưa có đêm Rằm
còn nơi ta trú sáng giăng ánh đèn
nhiều đêm chợt nhớ đêm quen
ngẩn ngơ mái tóc mượt mềm dòng Trăng
từ ta lạc dặm xa ngàn
ngó mùa xưa dấu lại ràn rụa đau
chớm Thu trời lạ bợt màu
dòng Trăng xưa sớt nỗi sầu gọi nhau
nhìn Trăng thương nhớ em đâu
âm vang ngàn dặm lời đau nghìn trùng
bao mùa Trăng gió mịt mùng
ta xa rồi quá trùng trùng bể khơi
giờ đây cách biệt phương trời
quê hương trôi giạt nửa đời quê xa
em tình riêng với Trăng nhà
còn ta trầm lạc dặm ngàn Trăng xa …
11/2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét