tháng 11 30, 2010

DẶM ĐƯỜNG XA NGÁI


Dẫu thế nào đi chăng nữa cũng xin nói thật lòng tạ ơn vùng quê mới.

1.
từ khi giạt bước phong vân
nhánh rong phiêu vượt biển vần sóng xô
nỗi đau vận nước khô bờ
góc hiu quạnh nhỏ bơ vơ không nhà

2.
lạc đường tới chốn quê xa
nhói đau thân phận người tha phương rồi
quê hương giú kín trong đời
miếng cơm manh áo hạ hồi nhớ sau !

3.
bơ vơ từ thuở ban đầu
nay thì cũng đã vào đâu đó rồi
cơm thì cũng đủ đầy nồi
áo thì nóng lạnh tứ thời cũng qua

4.
em còn nỗi nhớ xa nhà
đường muôn dặm đã nhạt nhòa dấu quen
chiều nghiêng vạt nắng bên thềm
ngó rưng mắt lệ lòng mềm quê xưa

5.
kể từ khăn gói gió đưa
hai ta lạc chốn nắng mưa trái trời
khi quê nhà trở sáng mơi
quê người sót nỗi đêm rơi đuổi chiều

6.
ta thường ngó nắng chiều riêng
ngó mây lang bạt sầu nghiêng nỗi sầu
mấy mùa phiền trược bể dâu
đời qua truông đã bợt màu tóc xanh

7.
tựa như lá úa bỏ cành
dấu xưa nay đã rêu quanh lối về
dặm trường xa lạc trời quê
Thu xưa hiu quạnh bốn bề lá rơi

8.
tạ ơn xin tạ ơn đời
tạ ơn người tạ ơn trời quê xa
nhớ xưa cơ nhở bầy đoàn
ơn người xóa nỗi cơ hàn cho ta

9.
chuyện lâu rồi chuyện đã qua
nay mường tượng lại tưởng xa mà gần
ơn người hạt gạo trắng ngần
đói cơm lạt muối đã lần lựa xa

10.
chiều ngồi hiên trước sân nhà
viết bài Thơ vội nhân Mùa Tạ Ơn
tạ ơn người tạ ơn Đời
tạ ơn cơ nhở một thời đã qua….

Hiên Trăng tháng 11/2010

Không có nhận xét nào: