tháng 10 04, 2010


Vòng ôm (tôi) tràn nước mắt chú đứng chờ trước căn nhà trọ.
Ái dà, chú vẫn ngày nào buổi trưa chia tay San Diego của những ngày chú còn trong vòng tay đùm bọc. Vậy là vui mừng lắm rồi và ngỡ ngàng lắm rồi khi chú đã tự vươn lên trong cuộc sống đơn phương tứ bề thọ địch.
Giống quá trời, ngày xưa, tôi một thời xưa đơn thương độc mã ra đời khi tuổi còn trẻ măng hơn chú.
Vậy là yên tâm !. Chú Tư Đào đã không còn trong nỗi xót xa lo lắng khi Ba Mẹ nghĩ về chú.
Nồi cháo gà làm cả nhà đều ngạc nhiên. Hồi nào tới giờ chú có khi nào rờ bếp lửa mà nay sao lửa bếp cũng giật mình.
Nồi cháo khuya no lòng để ( thầm lặng ) yên tâm cái bụng ( mình ), khi nghĩ về chú.

Không có nhận xét nào: