tháng 9 25, 2009

MIẾNG CƠM KHÔ BẰNG HỮU


gởi Nghiêm Đức

bạn ghé thăm đang giờ công việc
dăm ba câu chưa đã sự đời
thời buổi khó nồi cơm chín tới
cứ sa đà mất việc như chơi
mười sáu năm lưu lạc xứ người
ta bỏ sức trâu cày giả bữa
sáng lên xe chiều ran bếp lửa
vợ con ngồi chia sẻ đoàn viên
vẫn đang còn dựa sức trâu điên
dẫu đôi lúc thấy mình hết nổi
nồi-cơm-đời đang chưa chín tới
cơm vừa sôi lửa lại yếu xìu

như đời ta cay mặn muối tiêu
mặn thì ít cay thì không ngạ

xưa bạt núi lừng mây chưa thỏa
nay vết nhăn chặn nghẹn phong trần
gặp lại nhau buồn nhớ bâng khuâng
chưa nói hết chuyện đời đã nhả
miếng cơm vay bên trời đất lạ
đã vô tình cách núi ngăn sông
thời buổi khó lòng thêm vọng động
gặp lại nhau chưa nói gì nhau
bạn về thăm ngắn vội đôi câu
cái bắt tay bỏ sầu ở lại
cám ơn bạn níu tình xa ngái
bỏ gần ta nỗi nhớ bạn hiền

bạn đi rồi lòng nghe đau nghiến
miếng cơm đời chen lấn tình nhau!....

San Diego, chiều 20/09/2009

Không có nhận xét nào: