Đốt lửa trại này, mấy anh em nhắc chuyện canh bánh tét hồi nhỏ. Cái cảm giác bị khói bay cay xộc mũi, mờ mắt, tối chun vô nằm vẫn còn nghe mùi khen khét của mùi khói un. Buổi tối ở rừng yên tĩnh lạ. Tuyệt nhiên không nghe tiếng dế kêu hay chim tác gì hết. Càng về khuya thì khí rừng về lạnh hơn chút chắc tại mình nằm đất không quen. Nằm nghe người này rồi người kia lục đục dậy tìm đồ ăn, thức uống, khọt khẹt dị ứng rồi trời phụt sáng, chim chóc thi nhau kêu la ầm ĩ. Mấy đứa nhỏ bật dậy đồng loạt, chạy ra ngồi nướng donut ăn sáng. Lại chí chóe dành nhau đi scooter.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét