tháng 5 15, 2009
Ở chốn quê xưa, tuyệt đại đa số, không có ngày mừng sinh nhật Cha Mẹ hàng năm. Chỉ khi Cha hay Mẹ đến tuổi lục-thập-nhi-nhỉ-thuận thì con cái trong nhà có tổ chức lễ mừng tuổi thọ.
Ngày đó, con (cháu) gần xa tề tựu đông đủ. Trước ngày đó, mỗi đứa con, đều đã chuẩn bị sẵn một món ăn dâng Cha Mẹ để tỏ lòng hiếu kính . Phải là món ăn tự mình làm lấy và có ý nghĩa như thế nào là tùy thuộc lòng mình khi nghĩ nhớ về Ba (Mẹ). Món ngon vật lạ cũng có. Món dân dã đời thường mà Ba( Mẹ) hằng ngày thường ưa thích cũng có.
Cũng là dịp để Cha (Mẹ) nhìn lại thành quả kết hợp của-hai-mình trong suốt sáu mươi năm trường trải với cuộc đời. Nhân tiện, điểm danh coi đứa nào trong những đứa con của mình đang còn ( trong cõi đời) đứa nào đã mất dấu ! Đứa nào còn ở ( với Cha Mẹ hay quanh quẩn gần) đứa nào đi ( xa vì kế sinh nhai hay vì cha mẹ sinh con trời sinh tính phiêu bạt giang hồ rày đây mai đó).
Để ngậm ngùi và để buồn, vui !
Nay, hết thảy con (cháu) còn lại, bằng phương tiện ( tàu, xe, đi bộ ) trở về mái nhà xưa quay quần đoàn tụ mừng Cha (Mẹ) thọ tuổi sáu mươi thì coi như là ngày Father’s Day( ngày Mother’day), là ngày sinh nhật.
Một ngày khác hẳn trong hai-mươi-mốt-ngàn-chín-trăm ngày.
Tôi có một lần về với Ba tôi trong ngày lục-thập-nhi-nhỉ-thuận. Rồi từ đó tôi đi, tang bồng hồ thỉ. Rồi từ đó tôi xa, thương hải tang điền. Rồi từ đó, Ba tôi không còn nữa, tôi mồ côi !
Miếng ngon dành lại cho Ba vào tuổi thọ 60 đã không còn dịp dành lại cho Ba vào tuổi 70 thượng thọ! Thời buổi đó khoai sắn thay cơm qua ngày đoạn tháng, sổ "tiêu chuẩn" chỉ có mắm muối thêm chút "mì chính" ( là bột ngọt đó, trời ơi, nói chi văn hoa cho thêm cay đắng) thì lấy miếng chi cho tươm tất tấm lòng trong ngày mừng Ba ! Qua tuổi thượng thọ nhiều năm sau thì Ba tôi đi xa...
Chuyện xưa rồi nay nhắc tới mà rưng lòng sa nước mắt.
Bây giờ miếng ngon vật lạ có khó chi đâu, tôi có khả năng và điều kiện dễ dàng. Nhưng buồn quá! Có còn Ba đâu để tỏ lòng hiếu kính dù biết rằng Ba không chuộng cao lương mỹ vị, chỉ ưng mộc mạc đơn sơ.Hồi đó, Ba cười hể hả, xoa đầu tôi, nói : “ Món ni ngon, Ba thiệt là ưng bụng”. Tôi nghe mà sướng quá, trong lòng.
Chỉ là món đầu cá luộc và chén nước mắm có dầm thêm chút ớt. Là món Ba tôi ưng thích.
Qua lần khen ngợi đó, tôi có thêm kinh nghiệm trong đời : không-có-chi-bằng-hiểu-được-lòng- nhau.
Món đầu cá luộc và chén nước mắm dầm thêm chút ớt đã theo tôi trong cuộc đời, cho tới ngày hôm nay, cũng đã bước quá đà vào lục-thập-nhi-nhỉ-thuận !
Anh chàng tuổi trẻ ngày xưa nay đã con cháu đầy đàn quây quần gần gụi bên nhau.
Tháng này có ngày sinh nhật đó nghen. Các con sẽ làm chi đây cho được như ngày xưa Ôn Nội xoa đầu Ba khen : “Thằng ni giỏi”.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét