dòng đời khô hạn buổi tang bồng
hồ thỉ khó tìm nơi tới chốn
đi mấy chỗ chưa tìm thấy bóng
cầm hơi ngồi một chỗ còn hơn
đường xa đưa tiễn chi cho khổ
cứ một đường ra cảnh lưu đày
ở chốn dương gian đâu mấy khó
chỉ cầu có tạm chỗ nương thân
rượu tiễn tràn lan miền cố thổ
nào say đâu chỉ xướt mặt mày
miền đất khó ngang bằng thống khổ
ngang bằng giã biệt hành Đông Tây
mấy chục năm trăn trở hoài hương
trôi giạt nương dâu rầu thương hải
ở miết đầu mây rình gió chướng
cuối dặm ngàn tràn ứa mưa dai
vuốt râu cười dáng như làm bộ
mà thiệt lòng đau ngập dao đâm
quê nhà ai chẳng đê đầu nhớ
nghiệt nỗi trầm kha ngọa mấy tầng
về lại mịt mờ xưa mất dấu
đường xa rêu cỏ phủ hoang thềm
mấy chục năm quen hơi ở đậu
thì thôi đã vậy riết rồi quen...
viết
dưới hiên trăng
22/01/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét