gởi
Hồ Đình Nghiêm
đi tới tận đâu cũng nhớ quán o Mười
tô bún Huế đó nghen, ôn Nghiêm
nghiêm cách mấy cũng xuề xòa giấu diếm
thè thẹ dáng nghiêm cho xứ Huế giữ giùm
tô bún Huế quán o Mười danh bất hư... trùm
có vị ớt cay xè hồi tê tui có nhắc, khéo
“Huế
mình vượt ải qua đèo
lên
non trượt suối cũng khoèo ớt theo”
quán có hiên trăng cho ôn ngó Trăng trẹo cổ
có hồ cá bơi một hồi tụi hắn bày trò chơi,
nhau
có vườn rau thơm lựng cho ôn bớt đau đầu
lỡ khi nghe tui nói chuyện văng thơ bát nháo
chủ quán là o Mười bưng bê là chú Tư Đào
còn mấy đứa tê chạy ra chạy vô bắt loạn
quán có khách đông mô, chỉ rặt đông con cháu
thương cái o Mười vốn liếng Mạnh Thường Quân
tui thì không có răng mô, ôn cứ tô to mà rấn
tới lúc ngắm chừng đủ ngấn thì ngừng
không giống như rượu bất ép, ép khả từ...ng
ôn bình tâm cứ từ từ tới mô rồi bỏ mứa
bỏ mứa tô bún bò chơ đâu bỏ mứa thơ văn
câu chữ đôi khi cũng làm duyên dáng Huế
chừ đi quá xa rồi ôn đừng thèm câu nệ
có ngao du mô tê tiện ghé quán o Mười...
viết
dưới hiên trăng 19/02/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét