mấy chục năm tạm trú cõi hồng trần
cay-đắng-ngọt-bùi nếm e chừng thụt lưỡi
may có dòng Thơ cha trồng con tưới
mấy mươi năm còn tươi tốt xanh rì
khi Ba đi xa đâu có để lại gì
chỉ dồn đông tới đống buồn ở lại
riêng thè thẹ Ba cho con hưởng sái
chút thơ văn dắt túi có dịp sài
từ đó thơ văn theo dòng trường trải
khi buồn khi vui gắn bó không rời
câu chữ trùng vi thường kể chuyện đời
thi thoảng ăn theo ái tình lãng mạn
gộp chung lại là tình&đời có qua có lại
coi như ăn chia nhau huề vốn vậy mà
tình-bỏ-trong-Thơ tình hóa thăng hoa
đời-lạc-trong-Thơ đời dịu đau thời vận
hơn nửa đời rượt đuổi cuộc thăng trầm
từ dạo chạy quê hơ hãi tìm quê
nay tạm chốn quê trở mòi văn vẻ
bày trò thơ tình&đời đoạn tháng qua ngày
nói gần nói xa nói thiệt ra làm vậy
lỡ hẹn suốt đời dan díu cùng thơ văn
hồi quê gần thơ văn độn khoai bắp sắn
nay quê xa ra Giêng ra chuyện vui buồn
viết bài Thơ réo dòng đời xuôi ngược
không văn hoa tự tình bay bướm gì trơn
chân thật vốn lòng đâu ăn hớt nói hơn
chỉ mượn thơ ghém chuyện đời chút đỉnh
tháng Giêng qua đuổi Tết chạy một mình
có níu cách gì cũng rồi trơn tuột
may có Thơ rải dòng đời vay mượn
mới rượt kịp cảm hoài Ra Giêng Ra Chuyện...
năm tháng dẫu đi về Thơ vẫn hàn huyên
vẫn cứ đêm khuya gỏ đều tay câu chữ....
phòng Văn 07/02/2017
khuya hết mồng, Tết
Đinh Dậu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét