Hồ cá dưới Hiên Trăng
tháng 6 06, 2017
Hiên Trăng
mùa
nắng năm rồi quần đùi áo thun ba lỗ
tự
sướng lui cui dựng cảnh Hiên Trăng
nhiều
ngày sướng hung bỏ quá bữa ăn
bỏ
tội thân da mặc tình ăn nắng
ham
sướng quá đôi khi thành bất nhẫn
nghiệt
nỗi quá ưng có mái hiên trăng
mặt
mũi đỏ rần vệt nâu đốm trắng
tay
chưn chịu đời để nắng cháy khô
bỏ
lửng làm thơ miệt mài làm thợ
cưa
đóng suốt ngày mới có Hiên Trăng
thêm
dấu nặng mà ngẫm ra cũng nặng
rốt
ráo rồi nặng nhẹ cũng cho qua
giờ
có Hiên Trăng có thêm ra hồ cá
có
rước thêm cây cảnh về vần quanh
hồi
vườn sau um tùm cỏ dại lấn sân
nay
trổ dáng đẹp quá chừng quá đỗi
người
thợ đi rồi người thơ về tới
ngồi
mát Hiên Trăng câu chữ hòan hồn
sáng
ly cà phê ngồi nhìn cá giỡn
chiều
nhâm nhi ly rượu đỏ ngắm hoa
đêm
không trăng thì ngồi ngắm sao
đêm
có trăng thì ngồi với chị Hằng
đêm
trời mưa thì ghé vô phòng Văn
đêm
lạnh giá thì chăn ấm nệm êm
được
tới vậy thôi còn đòi gì thêm
thoải
mái thơ văn ghé bến chiều đời
phiêu
giạt giang hồ cuối chặng đường mệt mỏi
còn
có Hiên Trăng trước khi nằm thẳng cẳng...
Tâm Tình Ôn Huế
gởi các cháu nội ngoại
ôn
bây chừ trụ trì ngôi nhà cũ
ba
mạ tụi bây đã ra ràng ra riêng
ăn
theo thuở ở theo thời đâu đó phân miên
chung
chạ xứ ni thiệt khó bề ứng xử
tối
lửa tắt đèn nhà ai nấy giữ
không
lấn chen chi khiến mất tự do
ôn
hồi đó cũng tại vì lẽ đó
mới
bỏ quê gần tìm lấn tới quê xa
ba
mạ tụi bây hồi với ôn một nhà
sau
gặp người thương chạy lang nhà lạ
hai
hướng chạy rứa mà còn chung chạ
là
tình thương các con dành riêng ôn
lâu
lâu ghé thăm đem miếng ăn ngon
không
có răng mô ôn nhận lòng hiếu thảo
khi
ba mạ bây về ôn ngồi nhai trệu trạo
nuốt
trọng lòng thương quày nhớ lại tụi bây
sớm
nắng chiều mưa ngày tháng xum vầy
tới
lớn khôn rồi mới ra riêng chớ bộ
tụi
bây đâu hiểu thấu lòng thương khó
thời
cha con ôn lạt muối níu đời nhau
cho
tới bây chừ lũ lượt có tụi bây
cháu
Nội cháu Ngoại đứa mô cũng giỏi
cái
giỏi trước tiên mà ôn muốn nói
là
biết vòng tay cúi đầu thưa ôn mệ
chỉ
rứa thôi mà thấy cả trời quê
vẫn
còn theo ôn suốt chặng dài dâu bể
cứ
ngỡ tha hương rồi hương tha đi hết
có
ngờ đâu còn hương nếp gạo Trần gia...
viết dưới hiên trăng 01/06/2017
tháng 6 05, 2017
Gìan Su Su
cứu
nạn qua tháng ngày đói khổ
xóm
nghèo chia sẻ lòng thương khó
nhớ
hoài nhớ mãi trái Su Su
hồi
đó gạo cơm làm chi đủ
nồi
Su Su luộc phải nương nhờ
cơn
đói qua rồi giờ cơn nhớ
mủi
lòng thương lại dấu yêu xưa
phiêu
giạt ngỡ quên không nhớ nữa
ai
ngờ còn giữ lại trong Thơ
trái
Su Su luộc dằm muối ớt
cứu
đói no xưa tới tận giờ
mấy
mươi năm phiêu giạt nẻo đời
nhớ
lắm giàn Su Su ngày đó
thương
miếng đói no thời khốn khó
dẫu
dặm trường xa khuất mùa xưa
mấy
mươi năm dầu dãi nắng mưa
vẫn
mãi không quên hồi xóm nhỏ
Hiên
Trăng vẫn nhớ ngày xưa đó
góc
vườn giữ níu giàn Su Su
mổi
chiều ra ngó thôi cũng đủ
ấm
lòng thương khó lại ngày xưa
giờ
đói no không từng có nữa
chỉ
đói lòng thương thuở xóm nghèo...
viết dưới hiên trăng 04/06.2017
tháng 6 04, 2017
tháng 5 24, 2017
Về Lại Chốn Xưa
Một ngày tháng Năm nắng đẹp, gia đình Trần
hẹn nhau về tìm lại chốn xưa...
Sau những ngày mưa triền miên cứu nạn giải
hạn khô khan miền đất Calif từng bao năm qua kêu thấu trời khô khát nước. Bấy
lâu nhiều lâu rồi sông hồ cạn kiệt, vườn rau vườn cây không chạm tới được mùa bội thu, cây cảnh nhà nhà trở màu cháy
nám mới sinh sôi đám cỏ giả giành nhau thi nhau lót tràn lan níu gọi dáng
xanh...
Hồ Dixon, rất vui mừng nay gặp lại, ăn
có ăn theo sau mùa mưa rơi mưa rải đầy đặn ngày qua, trở dáng đẹp mặn mòi.
Nước trong veo, cao ngấn.
Cây trổ nhánh thêm cành, lá óng mượt
xanh.
Đàn sóc quen hơi ngày nào tìm tới đông
đàn chia vui ngày hội ngộ...
Một cảnh trời, cảnh đời, theo dòng thời
gian, có nhiều thay đổi...
Sau gần hai năm, hụt tầm thời, một
tháng, nay dịp trở về thăm lại chốn xưa.
Chốn xưa thì còn đây. Người xưa thì còn
đâu...Chỉ còn lại dáng người lặng thầm ngồi
riêng ra một chỗ, nơi đúng chỗ hai cha con mình ngày đó hai năm qua cùng ngồi,
ngó quanh dáo dác tìm kiếm chỗ riêng tư có cây cao bóng mát cho gia đình Trần
có một ngày vui chơi thoải mái...
Nay cậu Hai đi xa rồi thì có chú Tư Đào
ngồi cùng bên cùng ngó quanh dáo dác chọn
chỗ cho một ngày gia đình Trần riêng tư thoải mái một ngày vui.
Ngày nào ngày nay vẫn cùng ngồi với con với
cháu khi về thăm chốn xưa...Là được thêm một ngày, nói kiểu Tây là bonus, nói
kiểu ta là thiên ân, nói câu đời thường là quà tặng cuộc đời...
Lát nữa, mổi gia đình đã ra riêng, có đời
riêng, xe riêng cứ tự ới gọi nhau về tìm lại chốn xưa buổi họp mặt.
Hồ Dixon, Escondido...Nắng tháng Năm
nhân ngày sinh nhật của Ba[Ôn]nay xếp lớp dày cui năm tháng. Ý chừng muốn nói
thất-thập-cổ-lai-hi !.
Đặc biệt năm nay, có thêm thành viên mới.
Mr.Teddy. Biệt danh Heo con. Xin cám ơn cháu ngoại đã kịp đến với Đời đến với
ôn ngoại và đến hồ Dixon trong ngày vui hôm nay...
Lần đầu đời đầu tiên được theo Ôn Mệ
theo Dì Dượng theo Cậu Mợ theo Ba Mạ theo Anh Chị về tìm lại chốn xưa mà có hề
biết chi mô. Còn có cậu lớn hung trong nhà, là cậu Hai Trí của cháu đó,
Teddy...
Năm nay, các cháu đã lớn lắm rồi, nhín
chút thời gian bận rộn riêng tư để dành cho Ôn có một ngày vui trọn. Không lửa
Trại qua đêm, không câu cá, không đi thuyền, không hải-kinh, không dựng lều...Chỉ
khơi lò than nướng thịt và nướng giòn thêm ngày vui cho Ôn để dành cất giữ mà bỏ
trong Thơ mổi khi nhớ về. Là món quà quí hiếm, Ôn rất trân trọng giữ làm quà của
các cháu gởi Ôn. Có riêng cháu Teddy thì vô-tư-vô-số-tội, vui quậy quá chừng,
lơ đẹp Ôn luôn...
Về lại chốn xưa, dẫu thời gian hạn hẹp một
ngày rất ngắn nhưng thiệt lòng vét-cháy-cạo-nồi từng mảng tháng năm mùa Trại đi
qua từ lúc còn đứa con đầu lòng cho tới mùa có đứa cháu nhỏ và rồi, còn nữa, còn
thêm, các cháu nội ngoại lần lượt sẽ tìm tới gặp Ôn.
Dù gặp muộn màng nhưng cứ hẹn nhau rồi sẽ
gặp. Ôn chờ...Ôn chờ được mà...
Cũng, nhân than lửa còn hồng vĩ thịt nướng
mùa Trại đang trở dáng níu nhau hùa nhau chín tới, nói thêm lời(mấy mùa Trại từng
nói nửa chừng nay nói lại cho xong)là rất
vui và mừng gia đình mình còn giữ níu mùa xưa.
Mùa Trại.
Dù Mùa Trại năm nay không còn vẻ dáng những
Mùa Trại mùa xưa bởi,tại,vì các con giờ đã không còn là của riêng Ba Mẹ. Ra
ràng rồi. Ra riêng rồi. Ra Đời rồi. Tất bật lo toan cho đời sống riêng mình
cũng đã mệt mỏi rã rời. Nhớ Ba Mẹ có về thăm chỉ là thi thoảng. Đôi khi ghé
chút rồi đi. Nhiều khi, cuối tuần không sắp xếp nổi bộn bề riêng tư để về nhà
xưa, thăm Ba Mẹ.
Chuyện đời thường ai cũng trường trải
qua, Ba thấu hiểu.
Riêng bữa ni lại thấm lòng thương các
con đã bỏ hết bộn bề cuộc sống, đưa các cháu tìm về lại chốn xưa, Mùa Trại những
mùa xưa, vui cùng Ôn thất-thập-cổ-lai-hi.
Vậy thôi!. Với con với cháu Ba[Ôn]cũng
chừng ngấn. Một ngày vui quá chừng là vui.
Nói thêm, với chú Tư Đào&Út Ngân.
Là Ba vui quá chừng thêm vui. Chúc mừng hai con có được
rồi, ngôi nhà hạnh phúc. Chúc mừng. Chúc mừng.
Một ngày tưởng không có răng mà răng vui
dữ vậy trời !....
Dixon Lake, Escondio 21/05/2017
Ngày Trổ Thêm Nhánh Vui
thất
thập cổ lai hi rồi đó, ôn Sao
chặng
sông hồ mém tới thời, ghé bến
vui
thú điền viên Văn(g) Thơ nhốn nháo
tròn
vo một đời câu chữ đam mê
không
chi bằng đêm tận đêm khuya
tâm
đắc câu Thơ kể chuyện đời thường
đời
vô thường trải dặm trường hữu hạn
hữu
hạn hết rồi tới ngấn bỏ buông
vốn
không ưng lời văn hoa bóng bẩy
chỉ
ưng lời thường ăn cục nói hòn
đời
có làm sao nói ra làm vậy
có
mất Thơ đâu mà sợ mất hồn
mổi
cuộc đời có một thú đam mê
không
có đam mê thì thời tẻ nhạt
ta
thú đam mê từ hồi trai trẻ
Thơ
trộn Văn tới tận giờ mặn chát
đêm
vói sương khuya vẫn tìm câu gỏ
đặng
nói thêm ra cho lũ lụt thời gian
giờ
thất thập lai hi rồi chớ bộ
Thơ
cũng già đời ở với trần gian...
phòng văn khuya 20/05/2017
Một Ngày Vui Cháu Ngoại
gởi cháu ngoại Teddy Hồ Thiên Ân
thiệt tình, cái thằng cháu
ngoại ni...
ôn thú điền viên có vui thêm hồ cá cảnh
bơi lội tung tăng rõ rành rành là cá
mi lại nói là ôn nuôi c[h]á
cảnh ôn nhìn e là mi nói là c[h]ảnh
rứa là chê ôn c[h]á c[h]ảnh đó nờ
ôn thú điền viên có vui thêm hồ cá cảnh
bơi lội tung tăng rõ rành rành là cá
mi lại nói là ôn nuôi c[h]á
cảnh ôn nhìn e là mi nói là c[h]ảnh
rứa là chê ôn c[h]á c[h]ảnh đó nờ
ôn tự thuở giờ có chảnh chọe
chi mô
chỉ vui thú điền viên thôi, cháu ngoại
còn vất đá vô hồ rồi cười sảng khoái
ôn chỉ đứng cười hùa theo đó thôi
tại,bởi,vì ôn rất thiệt lòng ngưỡng mộ
cháu nhìn ôn như trang lứa bạn bè
chỉ vui thú điền viên thôi, cháu ngoại
còn vất đá vô hồ rồi cười sảng khoái
ôn chỉ đứng cười hùa theo đó thôi
tại,bởi,vì ôn rất thiệt lòng ngưỡng mộ
cháu nhìn ôn như trang lứa bạn bè
cứ vất đá vô hồ ôn cháu cười
nức nẻ
kệ cá trong hồ chạy loạn lạc mệt nhừ
hồ cá cảnh của ôn hóa hồ cá lừ đừ
nước trong veo nổi rêu xanh từng bợn
kệ cá trong hồ chạy loạn lạc mệt nhừ
hồ cá cảnh của ôn hóa hồ cá lừ đừ
nước trong veo nổi rêu xanh từng bợn
cứ vất đá vô hồ cứ cười cho
đã trớn
mấy dịp mấy khi ôn cháu mình bên nhau
ôn bạc đầu có dịp cưng chìu cháu
cũng như ôn cưng mạ Út cháu rứa thôi
mấy dịp mấy khi ôn cháu mình bên nhau
ôn bạc đầu có dịp cưng chìu cháu
cũng như ôn cưng mạ Út cháu rứa thôi
quậy phá nhau một ngày thiệt
đã đời
không có chi mô cứ vui lòng thả cửa
hồi bằng cháu ôn cũng đâu có vừa
giờ cháu thay ôn tìm nhớ lại hồi xưa
không có chi mô cứ vui lòng thả cửa
hồi bằng cháu ôn cũng đâu có vừa
giờ cháu thay ôn tìm nhớ lại hồi xưa
chỉ một ngày thôi ngó bộ chưa
bưa
mai đòi Mạ ghé thăm Ôn nghen cháu
đừng thèm biết Ôn quá hạn đời bến đậu
không hẹn lúc nào xa cháu ra khơi
mai đòi Mạ ghé thăm Ôn nghen cháu
đừng thèm biết Ôn quá hạn đời bến đậu
không hẹn lúc nào xa cháu ra khơi
cứ ghé hiên nhà xưa Ôn vẫn
đợi
ôm cháu như từng ôm siết mổi đứa con...
ôm cháu như từng ôm siết mổi đứa con...
viết dưới hiên trăng
ngày của Ôn 20/05/2017
ngày của Ôn 20/05/2017
tháng 5 18, 2017
Nhắn Lời Em Xóm Xưa
hai anh em mình giờ phiêu bạt dặm ngàn
cảnh
cũ người xưa e lần hồi phai bợt
cũng
may thuở giờ anh em mình chia sớt
chuyện
xóm làng quê ngày đó đói nghèo
bấy
ngần đi xa còn giữ níu chân theo
cứ
ghé tìm thăm thôi có chi mà em ngại
làng
xóm xưa dẫu dặm trường xa ngái
tình
quê hương tình làng xóm một thời
hồi
bát cơm rau vét cháy cạo nồi
nồi
Su Su đã đời tới nồi Khoai Sắn luộc
ngày
tháng Đông giành nhau cho bằng được
ngồi
cạnh mé than hồng nghe kể chuyện đời xưa
thoáng
xa xa tiếng mõ nhờ gió đưa
nhắc
nhở bà con coi chừng củi lửa
củi
mót côi rừng chỉ mấy bó lưa thưa
chụm
đủ ấm lò than cũng chưa xua rét lạnh
là
nói chuyện đời xưa một thời em với anh
cùng
có ngang nhau nỗi lòng làng xóm
dẫu
năm tháng đuổi xua tụi mình lớn bộn
cũng
nhỏ như hồi mình nương náu xóm xưa
anh
bây chừ qua trối nắng dầm mưa
tiêu
cay xưa đã tràn lan muối mặn
em
dẫu trở mùa lốm đốm thời gian
tiêu
vẫn còn cay chưa lan tràn mặn muối
mai
rồi rồi đời lặng lẽ trôi xuôi
anh
không dịp làm Thơ nhớ làng nhớ xóm
em
ở lại đọc Thơ anh rồi nhớ
chia
cho người làng xóm mình, nghen...
viết dưới hiên trăng
17/05/2017
tháng 5 16, 2017
Nỗi Nhớ Điếng Lòng
gởi
Minh Trí
lâu
ngày mới ra Hồ
bầy
Vịt lội thưa thớt
đàn
Cá bơi ít bớt
nỗi
chi tới nỗi này
Mây
dáng buồn chậm bay
Nắng
xuống màu bợt nóng
Lau
Sậy không lay động
Gió
buồn che dáng gió
bỗng
rưng đau nỗi nhớ
ghé
ngồi chỗ thường ngồi
mở
tờ trang giấy nhói
ghé
bút đầm câu Thơ
lâu
không dám ra Hồ
cũng
tại vì hồi đó
cứ
đè ngang nhịp thở
không
chịu nỗi lòng đau
cậu
Hai Trí đi đâu
sao
không về chốn cũ
có
mùa xưa níu giữ
đạp
xe quanh vòng hồ
ơi
những mùa gọi nhớ
Ba
giú từ chia xa
sáng
nay buồn thương quá
mới
thè thẹ ra Hồ
đâu
còn con ngày đó
không
thấy nhau nữa rồi
dặm
ngàn xa xót nỗi
thầm
lặng dáng lặng thầm ....
Mirama Lake
16/05/2017
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)