mùa
nắng năm rồi quần đùi áo thun ba lỗ
tự
sướng lui cui dựng cảnh Hiên Trăng
nhiều
ngày sướng hung bỏ quá bữa ăn
bỏ
tội thân da mặc tình ăn nắng
ham
sướng quá đôi khi thành bất nhẫn
nghiệt
nỗi quá ưng có mái hiên trăng
mặt
mũi đỏ rần vệt nâu đốm trắng
tay
chưn chịu đời để nắng cháy khô
bỏ
lửng làm thơ miệt mài làm thợ
cưa
đóng suốt ngày mới có Hiên Trăng
thêm
dấu nặng mà ngẫm ra cũng nặng
rốt
ráo rồi nặng nhẹ cũng cho qua
giờ
có Hiên Trăng có thêm ra hồ cá
có
rước thêm cây cảnh về vần quanh
hồi
vườn sau um tùm cỏ dại lấn sân
nay
trổ dáng đẹp quá chừng quá đỗi
người
thợ đi rồi người thơ về tới
ngồi
mát Hiên Trăng câu chữ hòan hồn
sáng
ly cà phê ngồi nhìn cá giỡn
chiều
nhâm nhi ly rượu đỏ ngắm hoa
đêm
không trăng thì ngồi ngắm sao
đêm
có trăng thì ngồi với chị Hằng
đêm
trời mưa thì ghé vô phòng Văn
đêm
lạnh giá thì chăn ấm nệm êm
được
tới vậy thôi còn đòi gì thêm
thoải
mái thơ văn ghé bến chiều đời
phiêu
giạt giang hồ cuối chặng đường mệt mỏi
còn
có Hiên Trăng trước khi nằm thẳng cẳng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét