lên mạng thấy núi buồn ngã chúi
ngó sông đau nhói thuở tang bồng
núi trọc rồi sông khô rát họng
nước non quặn níu nỗi lòng đau
hồi ta còn ở có gì đâu
vẫn núi xanh um sông trổ nhánh
từng bấy nhiêu năm mà cô quạnh
khô dòng rồi trơ trọc vậy sao
nhớ thuở chưa tan hàng bát nháo
núi vẫn còn xanh ngàn núi thẫm
sông vẫn còn lưu lượng hải hà
giờ sao trọc lóc rồi khô ran
từ sông trượt núi ghé dặm ngàn
đâu thấy nơi nào khô trọc vậy
e núi hoảng hồn chưa thức dậy
e sông đau nghẹn lạc dòng trôi
bây nhiêu nghĩ tới lòng đau xói
núi khô sông cạn bởi vì đâu
thương hải tang điền rượt bể dâu
nỗi gì núi trọc sông khô hạn
thiệt quá buồn hơn hồi khổ nạn
quày về ngó núi buồn xót xa
ngó sông khô nhánh mà đau quá
quê tả tơi rồi quê hương ơi !...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét