tháng 12 30, 2016

Chiều Cuối Năm Tây



là năm Tây đó thôi mà
chớ chưa cuối nên chưa là năm Ta
ta, còn đầu tháng Mười Hai
tây, đang nhảy cóc nhảy nai vượt thời

mai là năm mới tới rồi
ngứa đầu tóc bạc nhớ hồi tóc xanh
chắt chiu một thuở để dành
chạm mùa khánh tận thôi đành tiêu pha

tiếc là năm cũ đã qua
râu chưa kịp cạo mới ra nỗi này
muối tiêu rắc hột như vầy
khó cho có đặng.đủ.đầy nụ vui

thiệt tình cũng đủ ngậm ngùi
hai con mắt vốn dập dìu bốn con
ngó quanh nửa mất nửa còn
riết hồi ngó tới lạc tròng thanh xuân

lạc từ giạt bước phù vân
trời cao đất thấp giáp ngần tử sinh
nói riêng ra nỗi phận mình
mai giò cẳng lạnh ghé bình than tro

giờ còn ấm cẳng ấm giò
vắt chân chữ ngũ ngồi chờ đầu năm
tất nhiên là dưới hiên trăng
dĩ nhiên là có thơ văn đưa mồi

một đời thơ thở vậy thôi
không thơ là biết tới hồi thở ra
thở ra là thở quá đà
hít vô không kịp rứa là... đi luôn

chiều nay ngồi ngắm trời buồn
mưa cho thừa mứa dặm đường chia xa
chiều mai ngó lại chiều qua
tiễn đưa giọt ngắn giọt dài níu nhau

níu nhau làm vậy đủ “rầu”
“rầu” hay rồi cũng chung rầu nhớ “dau”
“dau” hay nhau tại vì đâu
vì năm thương nhớ năm nhau gọi tình

giờ ngồi riêng chỗ một mình
chiều mưa, mơi chắc thình lình nắng bưa
mủi lòng cái tật khó chừa
ngẫu bài thơ tặng năm vừa qua năm...

viết dưới hiên trăng

chiều mưa 30/12/2016

Không có nhận xét nào: