người về hay chẳng thể quày về
xa ngất đường quen lạ chốn xưa
ở nay lâu lắm rồi quạnh quẽ
khằn dấu rêu phong lần tiễn đưa
người không đi không chừng người ở
lâu rần quen trượt dấu thân quen
rất tiếc mùa xa rồi nén nhớ
hay nhớ ngại đau lòng nỗi quên
thì thôi cứ vẫn đường ai nấy
giọt dài giọt ngắn gọi mưa rơi
bao nhiêu cũng bấy nhiêu làm vậy
cuối mùa nương dựa dáng nây trôi
ta thiệt nỗi đau buồn hiên trước
nhìn chiều se buốt tới hiên sau
thềm mưa loang ngấn chan phiền trược
xa nhau ngần ấy nhớ thương nhau
bỗng dưng rất đỗi lòng hiu quạnh
nhà cũ thềm mưa sợi vắn dài
quặn thắt lòng đau mùa rét lạnh
giáp năm rồi đó tháng-mười-hai...
Escondido,
chiều mưa 16/12/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét