tháng 3 14, 2016

Trang Thân Hữu


Posted: 14/03/2016 in Hồ Đình Nghiêm, Thơ

Hiên trăng

Hiên trăng là nơi nào, tôi chẳng biết.
Có Trần Huy Sao tôi biết anh làm thơ.
Áng chừng như anh là dân Huế
Yêu vợ con thương chữ nghĩa hệt như người mền.
Thơ văn là thứ gì nghĩ cũng lạ
Kéo về gần người ở tận nơi xa
Xúc động lắm hôm nào anh tâm sự
Người con trai đường đột bỏ anh đi.

Mưa thôi tạt vách vàng màu nắng
Lời kể chuyện có chút lửa chuyền hơi
Anh Hai đi giờ cô Ba về kề cận
Nhổ tóc sâu thủ thỉ ở sau hè
Hiên trăng là chốn nào tôi nỏ chộ
Ngó tấm hình đầy đặn hơn trăng rằm
Cám ơn cô ba Quyên có bàn tay đẹp
Đả ngứa lim dim thơ mọc trong lòng Ba
Phải rứa không sáng tối anh còn viết
Gửi cho đời chút hương lạ thềm trăng
Vùng tuyết lạnh tôi vẫn mong ngày ấm
Đưa bàn tay nắm lấy Trần Huy Sao.
Bởi mơ mộng không hề là phù phiếm
Như niềm vui tự tạo lúc về già
Viết ra chữ có khi là cầu vồng ngũ sắc
Mưa tạnh rồi hiên trăng đã đầy sao.

Hồ Đình Nghiêm
Cám ơn anh Trần Huy Sao đã có lời thăm hỏi lúc hoạn nạn
Nguồn : www.sangtao.org

Không có nhận xét nào: