rơi vừa giọt ngắn sớt đưa giọt
dài
dạo này trời quá khôi hài
vừa mưa rồi nắng hiên ngoài đó
thôi
mấy mươi năm ngạo đất trời
giang hồ rồi cũng chỗ ngồi mần
thinh
mần thinh tới nỗi mình mình
bốn phương huynh đệ linh đinh lạc
đường
kẻ này nắng rát ngàn phương
người kia gió giạt luông tuồng
mưa ơi
vói hoài không tới nữa rồi
người đi kẻ ở cảnh đời lãng du
đường xa cùng tận mệt nhừ
ngó quanh ngó quất ngó trừng mất nhau
người đi kẻ giạt về đâu
xa nhau cũng tại bể dâu tang điền
giờ ngồi ghé nhớ bên hiên
ngó mưa rớt hột xua nghiêng phận
đời
bạn bè giờ bốn phương trời
chỉ riêng ta một chiều đời cô đơn
những hồi xưa đã mất còn
những tình bằng hữu đầu non cuối nguồn
chiều mưa dài ngắn giọt buồn
Hiên Trăng đẫm ướt ngọn nguồn cô đơn...
Hiên
Trăng, chiều mưa 07/03/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét