tháng 12 31, 2016

Chào Ngày Đầu Năm Facebook


 chào Ngày Đầu Năm Mới... he he he
lên facebook mà, he he he, cho đúng điệu
kẻo không thôi bà con không thèm chịu
like rồi love rồi comt, không chừng lơ đẹp

ngày đầu năm mới tới nên chưa quen
ở riết rồi quen...he he he...cho ra dáng
ảo, thực gì đâu chỉ qua ngày qua tháng
giờ lại qua năm tra vấn lại tuổi đời

không hẹn không chờ vẫn lù lù tìm tới
tặng phong bao lì xì mừng tuổi thời gian
hồi còn nhỏ mừng vui hồi bây giờ mừng hẫng
hai nỗi mừng lần lựa cố xa nhau

ta vốn nơi đây bốn mùa ở đậu
chốn dương gian hào phóng quá chừng
vẫn còn chỗ nương dòng đời lơ lửng
vẫn còn có nơi trú thân cõi tạm

nay tâm sự cho vui ngày đầu năm
nói thiệt nỗi lòng đón ngày tàn tháng tận
nghĩ đời người vốn nỗi còn nỗi mất
miễn đừng quên bỏ lạc điệu tiếng cười 

sáng hôm nay đón Ngày Đầu Năm Mới
trân trọng cúi chào,thêm, ngẫu hứng Thơ
không he he he chi, chỉ tâm như hốt ngộ
mùa xanh tươi mùa vàng úa mùa tàn phai

ba-mùa-đời nào có chừa riêng ai
thấu lẽ hằng thường có đi thì có đến....


viết dưới hiên trăng 31/12/2016

tháng 12 30, 2016

Chiều Cuối Năm Tây



là năm Tây đó thôi mà
chớ chưa cuối nên chưa là năm Ta
ta, còn đầu tháng Mười Hai
tây, đang nhảy cóc nhảy nai vượt thời

mai là năm mới tới rồi
ngứa đầu tóc bạc nhớ hồi tóc xanh
chắt chiu một thuở để dành
chạm mùa khánh tận thôi đành tiêu pha

tiếc là năm cũ đã qua
râu chưa kịp cạo mới ra nỗi này
muối tiêu rắc hột như vầy
khó cho có đặng.đủ.đầy nụ vui

thiệt tình cũng đủ ngậm ngùi
hai con mắt vốn dập dìu bốn con
ngó quanh nửa mất nửa còn
riết hồi ngó tới lạc tròng thanh xuân

lạc từ giạt bước phù vân
trời cao đất thấp giáp ngần tử sinh
nói riêng ra nỗi phận mình
mai giò cẳng lạnh ghé bình than tro

giờ còn ấm cẳng ấm giò
vắt chân chữ ngũ ngồi chờ đầu năm
tất nhiên là dưới hiên trăng
dĩ nhiên là có thơ văn đưa mồi

một đời thơ thở vậy thôi
không thơ là biết tới hồi thở ra
thở ra là thở quá đà
hít vô không kịp rứa là... đi luôn

chiều nay ngồi ngắm trời buồn
mưa cho thừa mứa dặm đường chia xa
chiều mai ngó lại chiều qua
tiễn đưa giọt ngắn giọt dài níu nhau

níu nhau làm vậy đủ “rầu”
“rầu” hay rồi cũng chung rầu nhớ “dau”
“dau” hay nhau tại vì đâu
vì năm thương nhớ năm nhau gọi tình

giờ ngồi riêng chỗ một mình
chiều mưa, mơi chắc thình lình nắng bưa
mủi lòng cái tật khó chừa
ngẫu bài thơ tặng năm vừa qua năm...

viết dưới hiên trăng

chiều mưa 30/12/2016

tháng 12 28, 2016

Chia Tay Dì Mười Hai



mấy ngày nữa dì mười-hai đi rồi
phải dọn đi thôi không đặng ở lì
hợp đồng thuê bao đã đáo hạn kỳ
dượng giêng-một đang rần rần dọn đến

cứ vậy mà làm như đến hẹn lại lên
biệt lệ ba năm bonus hợp đồng nhuần
có nghỉa là ở free thêm một tháng
rất tiếc năm nay không có chi trơn

thôi dì mười-hai đi đừng giận đừng hờn
nán lại chi trời mưa gió lạnh dài lâu
dượng giêng-một đến chắc chịu đời không thấu
tầm rét lạnh cỡ này còn níu tới bác hai

chia tay nào cũng có người ở lại
có người ra đi và chỉ có một nỗi buồn
chia sớt chia nhau buồn tới bến luôn
thêm buồn hiệp hai chắc không nổi chịu

viết bài thơ đêm cuối năm buồn hiu
hắt cơn gió hắt cơn mưa ôi chao lạnh
phải viết thôi không thôi dì mười-hai giận
sắp đi rồi không ai lời tiễn đưa

bên ngoài trời gió chướng rủ cơn mưa
bên trong đời cóng tay gỏ lời đưa tiễn
mai dì mười-hai đi vui lòng cười một miếng
mím chi thôi cũng ấm mùa chia xa....


phòng Văn khuya 27/12/2016

tháng 12 26, 2016

Hình Ảnh

Mùa Giáng Sinh đầu tiên của cháu ngoại Teddy

Vui Đó Rồi Buồn Đó



tụi bây tụi cháu lên xe
về lại nhà mình
Ba [Ôn] Mẹ [Mệ] ngó buồn làm thinh
lòng dạ xoắn mùa nhức mỏi

ngày đông vui đầy rồi vơi
không cớ chi dài dài chút nữa
lên xe lên xe kẻo không thôi trời mưa
khó ngó đường rẻ ra xa lộ

sân nhà nắng màu vàng ố
lòng cũng lây buồn chiều Đông
tụi bây giờ đi bao dặm mưa dông
tới khi mô mới ghé về nhà cũ

nhà cũ giờ chỉ hai người cư ngụ
thèm ăn thêm một bữa đông vui....


viết dưới hiên trăng 25/12/2016

tháng 12 23, 2016

chuyện Ngày Mưa Starbucks



ra starbucks ngồi ké một chỗ nhỏ
ngoài mưa trời giành hết khoảnh sân to
thành phố giờ thở hơi dài nhẹ nhỏm
hạn hán kêu trời mấy năm rồi đó

giờ chẳng kêu trời réo đất chi trơn
kêu cà phê ngó trời mưa phê thiệt
mưa cầm chỉnh đổ phố đường thấy ớn
ly cà phê nhát cáy đậm đen thêm

nói cho thêm vui một ngày mưa dai
đội nón che trời chạy vô đây ngồi ghé
hương cà phê cứ ngạt ngào thoải mái
lát mưa còn hay ngớt cũng phải về

nếu có bạn thì ngồi lâu thêm chút
chuyện bắp rang cho giòn giã thơm râu
ở nơi chốn rang cà phê thơm phức
chẳng tiện ngồi trầm mặc ngó nhau đâu

lại nói góp vui buổi sáng trời mưa
ra starbucks ngó một vòng bá tánh
chỉ thấy đứng ngồi đen đỏ trắng nâu
vàng có chút mà nhìn không ra bạn

đành đội nón che trời về lại thổ ngơi
ngồi phòng văn nhìn hiên trăng trắng đục
không làm thinh làm biếng muốn làm thơ
ra cớ sự... Chuyện Ngày Mưa Starbucks....


Mira Mesa, ngày mưa22/12/2016

tháng 12 22, 2016

Nhà Cũ Thềm Mưa


















người về hay chẳng thể quày về
xa ngất đường quen lạ chốn xưa
ở nay lâu lắm rồi quạnh quẽ
khằn dấu rêu phong lần tiễn đưa

người không đi không chừng người ở
lâu rần quen trượt dấu thân quen
rất tiếc mùa xa rồi nén nhớ
hay nhớ ngại đau lòng nỗi quên

thì thôi cứ vẫn đường ai nấy
giọt dài giọt ngắn gọi mưa rơi
bao nhiêu cũng bấy nhiêu làm vậy
cuối mùa nương dựa dáng nây trôi

ta thiệt nỗi đau buồn hiên trước
nhìn chiều se buốt tới hiên sau
thềm mưa loang ngấn chan phiền trược
xa nhau ngần ấy nhớ thương nhau

bỗng dưng rất đỗi lòng hiu quạnh
nhà cũ thềm mưa sợi vắn dài
quặn thắt lòng đau mùa rét lạnh
giáp năm rồi đó tháng-mười-hai...


Escondido, chiều mưa 16/12/2016

tháng 12 10, 2016

Nỗi Lòng

 
















lên mạng thấy núi buồn ngã chúi
ngó sông đau nhói thuở tang bồng
núi trọc rồi sông khô rát họng
nước non quặn níu nỗi lòng đau

hồi ta còn ở có gì đâu
vẫn núi xanh um sông trổ nhánh
từng bấy nhiêu năm mà cô quạnh
khô dòng rồi trơ trọc vậy sao

nhớ thuở chưa tan hàng bát nháo
núi vẫn còn xanh ngàn núi thẫm
sông vẫn còn lưu lượng hải hà
giờ sao trọc lóc rồi khô ran

từ sông trượt núi ghé dặm ngàn
đâu thấy nơi nào khô trọc vậy
e núi hoảng hồn chưa thức dậy
e sông đau nghẹn lạc dòng trôi

bây nhiêu nghĩ tới lòng đau xói
núi khô sông cạn bởi vì đâu
thương hải tang điền rượt bể dâu
nỗi gì núi trọc sông khô hạn

thiệt quá buồn hơn hồi khổ nạn
quày về ngó núi buồn xót xa
ngó sông khô nhánh mà đau quá 
quê tả tơi rồi quê hương ơi !...

viết dưới hiên trăng 29/11/2016

tháng 12 09, 2016

Cố Quận Mùa Hương Xưa





chưa về ngó bông cà phê trắng
uống tách cà phê sánh giọt đen
xa quá mùa hương xưa cố quận
ngút ngàn sông biển biệt xa em

thi thoảng ngó về mà khó gặp
lâu chừng lâu lắm cuộc tang thương
lối cũ rêu phong dài muôn dặm
bâng khuâng tìm lại một quãng đường

quãng đường rất ngắn chiều tan học
ngẩn ngơ dài theo tà áo xanh
bước chân hồi trẻ chưa ngang dọc
chừng dọc ngang rồi lại nhớ quanh

cố quận chỉ hai mùa mưa nắng
mưa bùn nắng bụi chỉ vậy thôi
riêng có một thời nhau thầm lặng
đi xa vẫn nhớ lại quá trời

bởi nhớ quá trời nên quá đỗi
ngàn dặm trùng vi cố quận ơi
nắng bụi chắc phai rồi hương cố
mưa bùn e đặc quánh trùng khơi

em xưa giờ bãi trường tan học
đường xưa giờ tơi tả tang thương
tôi giờ mỏi mệt thời ngang dọc
ngồi mông lung quên lú quãng đường....

ngó quanh ngó quẫn rồi ngó ngược
thấy ban-mê-thuột buồn-muôn-thuở...

viết dưới hiên trăng

26/11/2016

tháng 12 06, 2016

Nhắn Lời Mạ Huế




gởi anh Ngự

hồi con chưa noái lời ly biệt
Mạ vẫn hoàng phi như thuở mô
bây chừ ngó Mạ ôi chao thiệt
không giống hồi xưa chi hết trơn

có hẹn con đi rồi sẽ về
Mạ con mình chộ lại hồi xưa
rứa mà răng lạ đời dâu bể
tang thương buồn hệt tiếng gà trưa

ngó Mạ hiện chừ mà xót dạ
mô còn hình ảnh buổi con đi
nón lá bài thơ ngần tơi tả
tóc thề bạc trắng ngấn chia ly

Huế Mạ con mình ôm khổ nạn
lạ hoắc hồi xưa rồi Mạ ơi
vọng động xé đau thời tĩnh lặng
hồi chuông Thiên Mụ tiễn chiều trôi

có điều xin nhắn riêng với Mạ
gởi Huế là con gởi một o
o nớ tóc thề che nón lá
hồi con đi chưa kip chuyện trò

đứt khoảng tình yêu khi xa Huế
chỉ thầm núi Ngự ngoái sông Hương
Mạ chừ nhang khói trầm hương Huế
o nớ chừ e lạc nhiễu nhương....


viết dưới hiên trăng 05/12/2016

tháng 12 04, 2016

Trầm Hương Ban Mê Thuột

anh chàng đeo kính đen là tác giả bài thơ này

bỗng dưng nhớ về ban mê thuột
mùa đông bắp nếp đã lạc mùa
cà phê  tàn sắc hoa trắng muốt
bâng khuâng nhớ lại quảng đường xưa

đường xưa bụi nắng mưa bùn quyện
em chiều tan học ngó quành lui
ai đuổi bước em đường Y Jút
ai ngẩn ngơ dọc đường Hàm Nghi

tôi vốn làm thơ từ dạo đó
thơ tình  câu chữ thiệt cải lương
em có từng qua trang bích báo
cách gì cũng thoáng gợn tơ vương

mấy tay làm thơ tình lãng mạn
câu chữ đôi khi cũng ghép bừa
khiến em bối rối rồi mắc nạn
có đúng không ngày cũ em xưa

là xưa tới nỗi em còn giú
một quảng đưởng yêu dấu một thời
hồi đó rướn tình tôi bước tới
ngập ngừng em đứng đợi đó thôi

lâu quá rồi thôi đừng nhắc nhớ
huống chi đường cũ đổi tên rồi
dẫu gọi tình cũng buồn muôn thuở
cũng mưa bùn nắng bụi vậy thôi....


viết dưới hiên trăng 03/12/2016

Tiết Tháo(dõm)MÙA ĐÔNG











mùa Đông có người bạn đời
chấp than sắp nguội được người cời bung...
(ca dao Trần gia)


mùa Đông còn nắng dữ rứa hè
e chiều về tới mới làm đông
năm ni ngó bộ mưa hơi ế
lạnh bắt co ro muốn điếng hồn

buổi sáng buổi trưa còn mạnh dạn
buổi chiều xuống dáng thiệt mau hung
ngồi đâu ngồi đó mô lạng quạng
cù rủ như gà mắc dây thun

may còn áo ấm dày mấy lớp
mền bông chờ quặp ấm thân da
nơi đây lạnh thiệt khi Đông tới
cải lương chi áo vũ cơ hàn

ta thuở giang hồ giờ xếp gói
thân da không đáng giá chi trơn
buổi dọc ngang chừ rêm nhức mỏi
ngồi co ro cầu cạnh qua cơn

thời đội đá vá trời chạy tuốt
chỉ còn chừa lẩy bẩy lạnh run
thời tiết vòng vo đời trơn vuột
bỏ riêng ai ngồi chỗ chùm hum

muốn rống một hơi sư tử hống
mà so thua Kim Mao Sư Vương
ông thời hống rạng danh Tạ Tốn
ta hống run chống lạnh tầm thường

bởi đang trượt xuống độ quá liều
Đông chiều réo gọi chiều quá lạnh
hống hét gì đâu đang rã riệu
mền mô em... thêm lớp cho anh....

viết dưới hiên trăng 04/12/2016


tháng 12 01, 2016

Ơn Đông



tiếp nối dòng thơ Mưa Đông

ơn Đông dắt nắng về Hiên Trăng
tưởng là biệt tận tới qua Xuân
sáng nay nắng ấm tìm yêu dấu
không nỡ bỏ người thơ lạnh sầu

có trải lòng ra rồi mới thấu
cỏ hoa cũng có một tâm hồn
nắng gió cũng thấu lời tri ngộ
đâu chỉ là khóc gió thương mây

Thơ thời tùy hứng cảnh tùy tâm 
hữu duyên khắc gặp dẫu xa gần
nắng mưa nào chỉ là giải hạn
trong Thơ mưa nắng có đời riêng

ta vốn chẳng là người hiền triết
không khứng Thơ câu chữ thượng thừa
đời thường vẫn cứ ngày ba bữa
làm biếng làm thinh hứng làm Thơ

sáng nay nhìn thấy nắng không ngờ
bởi biết nắng thương mà về tới
ngộ lẽ trao đi đừng mong đợi
cứ trải lòng vòng hồi nhận nhau

chìm đắm trong Thơ nên mới thấu
cảnh quan đâu chỉ để ngắm nhìn
có cả tâm hồn riêng sâu nín
chỉ có người Thơ mới thấy ra...


viết dưới hiêng trăng sáng nắng 29/11/2016