Tưởng nhớ
con, Trần Minh Trí
thể nào con
cũng về Xóm cũ
ngó tìm khói
bếp rủ chiều trôi
bữa cơm chưa
kịp trời xụp tối
leo lét vàng
hoe ánh đèn dầu
bầy chim bay
muộn giạt về đâu
con dế kêu
sương trời khuya lạnh
gió bạt ngàn
qua thung hiu quạnh
Xóm nghèo rưng
nỗi nhớ hồi xưa
con xa lâu
quá rồi nắng mưa
đã gội phôi
pha ngày tháng buồn
con cá ra
sông tìm Biển lớn
biền biệt mù
khơi một lối về
những người
xưa cũ đã hồn quê
bàng bạc
hương bay chìm khuất núi
kỷ niệm
nghiến lòng đau tro bụi
chỉ còn nỗi
nhớ gởi đời sau
đời sau vướng
lụy cuộc bể dâu
trôi giạt tha
phương chờ mỏi mắt
kẻ ở người đi
tìm đâu thấy
để Xóm Làng
buồn lặng ngẩn ngơ
Ba nỗi buồn
bỏ lại trong Thơ
bỏ rớt bên
rừng Ngo đồi Trọc
bụi mâm-xôi
trĩu cành trái ngọt
vị sim rừng
hoang dại Dốc Trời
con cá Tràu cá
Giếc chơi vơi
lạc dòng suối
khô Cam Ly hạ
con Hến oải
mình bờ cát cạn
chia lòng đau
con Rạm phơi mình
Xóm mình chắc
rồi buồn câm nín
đón con về thăm
mái nhà xưa
một lần về
lại, còn đâu nữa
là biệt ly
rồi đó, Trí ơi !....
Escondido, 01/08/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét