chén
cơm hư thực xé phay lòng
nước
mắt chan canh vô từng món
nhớ
thương rắc hột trộn nỗi buồn !
gắp
đũa nhẹ hều lòng đau nghiến
tưởng
như con có về đâu đây
hương
khói quyện vương lời cầu nguyện
lời
kinh văng vẳng tiếng chuông chùa !
khói nhang tản mạn nỗi buồn quanh
chén cơm gắp đũa càng thêm nhói
âm dương cách trở đời hiu quạnh
nước mắt lại chan canh nữa rồi !
con đi giáp hạt hai mùa trăng
Ba ngồi gắp đũa hai mùa nhớ
cứ ngó hình con dù thầm lặng
cũng ấm lòng Ba rồi Trí ơi !
Escondido, 24/08/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét