những đứa con của mình
thiệt vô cùng đồng điệu
nói thêm ra chút xíu
là quá chừng vui luôn !.
bốn mươi năm
sầu muộn
mình cứ ngoái
quê nhàcon cái chừ lớn cả
chụm nỗi nhớ theo mình !
đường đời qua
suy thịnh
dẫu bợt nắng
phai mưabốn-mươi-năm thừa mứa
nỗi quên nhớ hoang nhầu !
tưởng quên mà
quên đâu
các con hùn
nhau nhớmình thiệt vui quá cỡ
chiều quê xa chiều đời !
lên nhà cậu
Hai chơi
đãi bữa cơm
gạo mớingó mà vui quá đổi
chưa ăn mà phát no !
lạc lỏng giữa
mâm to
có hai niềm
vui nhỏmột dĩa mắm kho queo
một dĩa đậu kho quẹt !
hai dĩa đời
quê kệt
giữa mâm đời
phủ phêthiệt vui không xiết kể
con còn nhớ như vầy !
hồi đó mình có
vậy
qua quít bữa cơm
nghèohết đậu phụng kho queo
tới nước mắm kho quẹt !
vậy mà rồi
lớn hết
có xứt mẻ chi
đâumấy mươi năm ở đậu
còn giữ lại quê nhà !...
Hiên Trăng
ngày 30/04/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét