hồi đó tôi về
cỏ dại lấn sân
em giặt áo
quần trước thềm nhà cũ
một thoáng
sững sờ hình như chưa đủ
em ôm chầm tôi
nhói buốt vòng đau
hai bộ xương da nay gặp lại nhau
đâu còn thịt
thà mà chuyền hơi ấm
nước mắt
nhiều năm cũng rồi khô hạn
chỉ còn thủy
chung tình nghĩa vợ chồng
nhắc chuyện ngày xưa mà như nói giởn
tới nỗi chi
mà xương xẩu ôm nhau
tới nỗi chi
khóc hạn khô nước mắt
có họa hoằn
là chuyện cá-tháng-tư
bốn-mươi-năm dòng đời như thác lũ
có thể trôi
xa ngọt-bùi-cay-đắng
nhưng hình
ảnh ngày về với em là có thật
tôi quyết giữ
hoài không để cuốn trôi đâu !....
2 nhận xét:
sao hình ảnh "hai bộ xương da gặp lại nhau" này quen quen á Lão Gia ơi ;)
gần bốn-mươi-năm cũng không từng thấy lạ...
nhớ hoài...
Đăng nhận xét