mùa mưa về đường đất quá trơn
trượt té quen không thèm mắc cở
em xắn quần qua cây cầu gổ
nước dưới cầu tinh nghịch ngó lên
mùa lạnh về trái Ngo lửa bén
vùa miếng cơm dặm miếng cá
khôtrời xụp tối nhà ai nấy ở
trộm nhớ em vì lạnh quá chừng
mùa nắng về khói chiều thơm lựng
mùi su su bắp luộc chia đôigạo để dành ngày Đông cứu đói
em su su tôi bắp xanh lè
vậy đó em tình thuở chân quê
hai đứa mình gần nhà chung ngõtrải đói nghèo chia nhau hồi nhỏ
hồi lớn rồi vẫn cứ chia nhau
giàn su su héo cuộc bể dâu
nồi bắp luộc khê dòng thương hảicái Xóm nghèo ngày xưa ngoái lại
thiệt nẫu thương nẫu nhớ xót lòng....
2 nhận xét:
nhắc làm chi cái mùa trơn trượt
đất đỏ bám về tận chân giường
mỗi bước chậm qua từng con ngõ
đất bùn lầy, nhưng rất quen thân
mưa sụt sùi, Ngo không bén lửa
miếng cơm nửa sống/chín vẫn ngon
thiếu dầu hôi, ngọn đèn hiu hắt
vẫn ấm êm, cười nói tươi giòn
thương cảnh nghèo, nhưng mà ấm cúng
miếng đói no chia sớt một nồi
chén cơm lửng vừa cơn no lửng
mà tình chan no ứ tình ơi !...
Đăng nhận xét