tháng 4 02, 2012
MỘT THUỞ VẪY TÌNH
buổi tôi đi em chạy theo níu lại
tưởng níu tình, đâu phải, chỉ níu tay
ổ bánh mì xa-xíu-tương-ngọt-ớt-cay
anh cầm đi đường ăn cho đỡ đói
bụng thì ưng mà sao lòng tôi nhói
cầm ổ bánh mì cứ ngó miết em
em vẫn nói cười khi xe rời bến
vẫn vẫy tay tiễn tình tôi ở lại
tình nương lại nhưng tôi thì xa ngái
sông hồ sao không chừa một lối quen
ổ bánh mì chiều cố quận và em
tôi giữ mãi giữ hoài cho nhau đó
lâu lắm rồi lâu trong từng nỗi nhớ
tôi không về tương-ngọt-ớt-cay xưa
cứ mãi nhói lòng ngày nắng ngày mưa
buổi em vẫy tay tiễn tình ở lại
trách cứ gì đâu thời tình thơ dại
chỉ để nhớ thôi chứ chẳng có gì
như buổi xa tình gặm ổ bánh mì
cho đỡ đói lòng như lời em nói….
04/2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét