tháng 4 09, 2012
DƯỚI TÀNG CÂY TRỨNG CÁ
xin tạ lỗi cùng cây Trứng Cá
Tôi thật lòng áy náy bỏ quên cây Trứng Cá trong chặng tình Thơ hơn nửa đời người !. Chỉ có cây Phượng, cây Me, cây Sứ, cây Ổi, cây Mận, cây Mai, cây Đào, cây Cam, cây Bưởi, cây Quýt…đại khái là rất nhiều cây cảnh để tô-lục-chuốc-hồng tình cảm, tình yêu từ thuở ấu thơ cho tới trưởng thành rồi sửa soạn già, già thêm, già khú .
Không thấy có, không hề viết câu Thơ nào rất thơ dành cho Cây Trứng Cá !.
Thiệt tạ lỗi vô cùng dù dưới tàng cây Trứng Cá tôi cũng có rất nhiều kỷ niệm.
Gỉả đò quên hay là không có gì thi vị khi ngồi dưới tàng cây Trứng Cá câu chuyện cứ dứt đoạn bởi đôi mắt cứ tìm láo liêng nhìn lên cây cố tìm những trái vừa mới chín ửng, đang chín đỏ, chín mọng đỏ. Câu chuyện (tình) rồi thế nào cũng phải dỡ dang để dành thì giờ hái trái cho bằng được . Ăn hay không ăn thì chưa biết, chỉ biết là khi thấy có trái chín trên cây mà không hái thì hình như cái tay nó ngứa ngáy khó chịu, con mắt cứ dõi trông hoài và ý nghĩ thì phải hái cho bằng được. Hái được rồi cầm trong tay được rồi, cười vui được trái, câu chuyện tình trao qua đổi lại tiếp tục nhưng con mắt cứ láo liêng tìm. Không phải tìm tình mà tìm trái chín !.
Cho nên ngồi dưới tàng cây Trứng Cá mùa trĩu trái thì chỉ là ngồi đàn đúm nói nói cười cười chơi vui thôi, khó nổi ngồi tình.
Tệ hơn là ngồi dưới tàng cây Trứng Cá dịp hoa chưa nở hay cho dù hoa tàn rồi đang thời kết trái thì ngồi làm gì !. Bởi cây Trứng Cá có thi vị chi mà ngồi, chỉ ngồi khi mùa trái chín, mắt cứ láo liêng…
Cây Trứng Cá không có khoảng trời co cụm riêng lẻ, bởi có nghe ai nói dưới-hàng-cây ( như hàng Phượng vỹ, hàng lá Me xanh…) mà chỉ nghe dưới-tàng-cây Trứng Cá.
Vậy là của tràn lan, rải rác. Bởi mỗi nhà, không hẳn là mỗi nhà nhưng hình như rất nhiều nhà xứ nóng, vẫn thường có một cây Trứng Cá trước nhà. Chắc là dụng ý trồng cho có bóng mát lại có trái cho trẻ nít ăn.
Ngồi tình riêng dưới tàng cây Trứng Cá của nhà người ta thì ( quá là ái ngại ) khó nổi tình. Ngồi tình riêng dưới cây Trứng Cá nhà anh ( hay nhà em ) mà mắt cứ láo liêng tìm trái vừa chín thì tình tới lúc nào mới gọi là-tình-nhau !. Cũng khó nổi tình !!!
Rồi hình như khi lớn tới một độ tuổi chớm biết mộng mơ thì trái Trứng Cá đã trả lại thời thơ ấu. Không còn thèm cái vị ngọt pha chút chua chua thơm thơm mùi nắng. Chỉ thèm vị đắng-cay-chua-ngọt pha trộn đủ mùi thêm của trái Tình Yêu…
Cây Trứng Cá xếp quên trong trí nhớ.
Cuối cùng cũng phải, riêng mình, coi như cây(trái) Trứng Cá là của một thời. Một thời trẻ nít với em giành nhau tìm trái chín, vậy thôi.
Tình thì nguyện chung nhau chia nhau chớ đâu có giành nhau !.
Vậy mà dưới tàng cây Trứng Cá em với tôi cứ….
Tôi không có cây Trứng Cá trong Thơ tình là vậy. Bởi hồi đó còn giành nhau trái Trứng Cá thì còn chi.
Tình chi!!!
04/2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét