tháng 3 24, 2012
THƠ TÌNH NƯƠNG GIÓ
gởi người thời Trung học
chỉ ngâm mấy câu Thơ thôi có gì đâu
em thầm lặng ra vườn ngồi một chắc
cuộc đông vui em nỡ nào bỏ mặc
ngồi đây chi cho gió lạnh se da
bạn bè lâu nhớ tới nhau không ngạ
buổi tìm về ngồi ấm lại hơi xưa
xa lâu quá tìm gần nhau một bữa
rồi mai chia mỗi đứa một phương đời !
em có đời em tôi có đời tôi
đâu còn nữa em ngày xưa hoa mộng
câu Thơ tôi cũng theo đời gió lộng
chỉ ngâm nga nhớ lại tuổi học trò
em hồi xưa áo tiểu thư vờn gió
tôi hồi xưa bày đặt khói thuốc bay
những bài Thơ chưa đủ nhớ chưa đầy
em có bao giờ thèm ngó tới đâu
mấy mươi năm rồi thương hải bể dâu
tưởng lạc mất ai ngờ đâu gặp lại
trường lớp cũ bạn bè xưa xa ngái
tìm tới nhau nay kẻ mất người còn
tôi vẫn ngày xưa thơ tình giấy nõn
tóc muối tiêu rồi đời đã dấu nhăn
đâu còn trẻ thuở vời trông áo trắng
chiều tan trường hoa Sứ rụng tình thơ
gặp lại tôi em quá đỗi bất ngờ
trong nỗi nhớ nghẹn nỗi buồn-muôn-thuở
hoa bướm ngày xưa một thời níu gọi
em yêu cầu tôi ngâm một bài Thơ
tôi ngâm đây em bài Thơ ngày đó
chỉ mấy câu thôi em đã bỏ đi rồi
lời Thơ tôi lạc giọng buồn đoạn cuối
em giú tình riêng một góc vườn sau
chuyện xưa rồi em nay có gì đâu
chỉ còn lại là bất ngờ thấy lại
em cứ coi như một thời thơ dại
giữ để làm vui đừng giữ làm buồn
chiều nắng nghiêng cơn gió nhẹ sau vườn
em nhìn tôi, ngày xưa, đâu nhìn như vậy
khi vào hiên em còn quày nói lại
anh vẫn như xưa tính tình nghệ sĩ
thôi em ơi tôi nghệ sĩ nỗi gì
từ trước giờ chỉ là thằng phải gió
gió tình tới đâu tôi rượt về tới đó
cho đời Thơ mát rượi những tình Thơ...
03/2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét