tháng 3 26, 2012

CHUYỆN TÌNH THỜI HOA MỘNG


gởi trời cố quận

tôi vốn là dân Trần Hưng Đạo
chuyển trường lên xứ buồn-muôn-thuở
nắng bụi mưa bùn Ban Mê Thuột
không còn Đà lạt xứ sương mù

sách vở học trò giờ bụi phủ
áo quần đồng phục cũng bùn lem
ở lâu rồi riết cũng làm quen
Phố Mù Sương thành dân Phố Núi

mùa mưa bùn rồi mùa nắng bụi
chỉ hai mùa không có bốn mùa
thương bông Sứ buồn hiu ướt mưa
thương bông Phượng hực nồng chói nắng

thương những chiều một mình thầm lặng
thương những đêm khuya phố lặng thầm
thương những câu Thơ tình ướt đẫm
gởi bâng quơ tà áo ai bay

áo ai bay trong Thơ tình đây
nhìn đỏ mắt chẳng ai bay cả
chỉ có gió cuốn bay đám lá
chiều công viên ngồi điếng một mình

tuổi mới lớn khó lòng chay tịnh
để ý em thì níu em vô
Thơ đang nắng đang mưa đang gió
không có em Thơ sẽ lạc hồn

em ngày xưa môi đỏ má hồng
lòng thánh thiện như tờ giấy nõn
mắt hiền ngoan sách vở học trò
biết gì đâu mà tình với tự !

chỉ có tôi cái thằng quỷ sứ
níu em vô cắn trái tình yêu
như có lần lòng em lỡ yếu
thẹn thùa cầm lấy lá thư tôi

đó là buổi chiều mây nhẹ trôi
gió cũng nhẹ hều không nổi gió
áo tiểu thư quyện tình rồi đó
sách vở học trò cũng lụy theo

thời hoa mộng tình như viên kẹo
ngậm rồi tan rồi ngậm rồi tan
mới cười đó lại hờn lại giận
mới quen chưa đã nói chưa quen

lâu lắm rồi chặng nhớ chặng quên
nay nhắc lại nghe lòng quặn thắt
rất tiếc là em giờ đã mất
đâu đọc Thơ tôi viết chuyện xưa

trời cố quận sớt lòng một nửa
gởi lại em đôi mắt hiền ngoan
chỉ xin lại một thời lãng mạn
trong tình Thơ hoa mộng học trò…

Hiên Trăng ngàn dặm
03/2012

Không có nhận xét nào: