tháng 1 05, 2012

TÌNH ÁI MÙA ĐÔNG


hai con đi rồi còn em với anh
ngó tới ngó lui chỉ mình hai đứa
nghĩ cũng đúng thôi có còn ai nữa
con chim ra ràng con lớn ra riêng

anh với em giờ như vạt nắng nghiêng
buổi chiều đời ghé hai mùa ấm lạnh
níu tựa tình nhau cho không cô quạnh
còn có hai mình là còn có nhau

còn có nhau qua thương hải bể dâu
tự thuở ban đầu tới thời ban cuối
mấy mươi năm rồi lửa tình chưa nguội
vẫn cứ hai mình nhen nhúm trăm năm

vẫn còn bàn tay chai sần em nắm
nắm như thưở nào anh nắm tay em
lời nói yêu xưa ngượng lắm chưa quen
sống với nhau lâu quen hơi hết ngượng

dẫu có khi đòi ngọt muối mặn đường
hai đứa ngoảnh nhìn Đông Tây bất kể
người như bà Chằng người như ông Kẹ
cuối cùng rồi cũng nắm lấy tay nhau

nắm tay nhau để ngấm thú-thương-đau
để biết tình yêu cũng thất tình lục dục
có Khổ Đau mới nâng niu Hạnh Phúc
có giận hờn mới quý lúc làm lành

hai đứa mình cứ vậy cứ loanh quanh
thiệt chẳng khác chi như trời mưa nắng
khi cả hai cùng chia chung vắng lặng
mưa nắng chi rồi cũng xích lại gần nhau

với lại bây giờ nhà có ai đâu
chỉ có mùa Đông hùa theo giá lạnh
chỉ có hai mình đời chiều hiu quạnh
xích lại gần nhau cho hiu quạnh xa đi…

01/2012

Không có nhận xét nào: