tháng 6 11, 2010


William Heise County Park lại có dịp trở về dựng lều khơi lửa.
Cảnh cũ đã có nhiều đổi thay qua thời gian. Thiệt là tháng, năm lần lựa đi qua vô tình cuộc sống cũng có nhiều bất chợt đến và đi không ngờ.
Buổi chiều ngồi dưới tàng cây bóng mát nhìn các con trai con rể căng lều dựng trại, con gái con dâu chuẩn bị nấu nướng, các cháu nội ngoại chạy nhảy chơi đùa bỗng thấy mình râm ran hạnh phúc.
Ngậm ngùi ngày mới qua vùng đất Hứa, vợ chồng với bốn đứa con lạc hồn lạc vía giữa chốn văn minh phương tiện. Ngó lại mình tay chân u nần chai cứng, lạt muối đói cơm-độn-sắn-ngô-khoai. Ngôn ngữ bất đồng thổ ngơi dị biệt . Quen lệ sổ mũi nhức đầu thì xoa dầu cù-là, nếu có dầu gió xanh hiệu con Ó (là nhứt hạng). Cảm cúm nóng lạnh thì nấu nồi xông hơi lá bưởi lá chanh lá xả lá thù đủ tía thêm mấy củ hành hương. Giá như mà có được một tô cháo gạo, nhừ nhuyễn củ hành hương, đen đậm nhúm tiêu, thêm cái trứng gà (bỏ lòng trắng lấy lòng đỏ), nêm thêm muối đủ đè lạt miệng thì cảm cúm phong hàn cũng rớt lại quê nhà.
Mạnh khỏe lại để lo mà trang trải cuộc đời trên vùng quê mới.
Nhưng cuộc sống ở nơi đây đã không bằng lòng lề thói, phong cách cũ. Mọi cái đều phải đổi thay, đời sống cũng thay, con người cũng thay để đáo-giang-tùy-khúc-nhập-gia-tùy-tục.
Câu này, lưu ý, cũng nên đổi thay luôn cho đúng với phong cách người quê mới.
Không cần phải nói tràng giang đại hải, lòng vòng. Chỉ nói gọn : hội nhập.
Hay. Khen hay là vì dùng chữ ngắn, gọn mà tròn vo ý nghỉa.
Hội nhập để thích nghi lần lựa với cuộc sống mới trên vùng quê mới. Rất nên và cần thiết.
Nhưng, nghĩ lại cho cùng, chỉ trọn vẹn ý nghỉa khi dùng từ. Đi sâu vào thực chất thì hai chữ hội nhập lại có nhiều nan đề vấp váp Đông Tây, khóc cười thương hải.
Chuyện hội nhập là chuyện dài dài , nói hoài hoài không hết. Thôi thì bỏ quá.
Riêng gia đình thì thời gian cũng khá lâu qua vùng đất Mới mà hội nhập thì cũng chỉ cầm chừng thích nghi cuộc sống.
Chưa, mà chắc là không, có quyết tâm hội nhập để làm người-Mỹ-da-vàng.
Các con, lâu nay, vẫn giữ lệ Làng. Tôi vẫn là ông Trưởng Làng (là ông Tiên chỉ đó). Các cháu nội ngoại vẫn thuộc nằm lòng lời Ba Mẹ. Vẫn cứ lệ Làng in khuôn.
Có điều hơi ngậm ngùi.
Với các cháu, giờ thì tôi đã lên chức Lão Làng !.
Thời gian, thiệt, quá trời mau !. Mới độ thanh xuân tang bồng hồ thỉ, đội đá vá trời mà nay đã các cháu vòng tay “ Thưa Ôn, thưa Mệ”.
Thưa Ôn thì còn nước non chi nữa !
Thằng Hai đâu?. Khui Ba chai beer uống giải buồn đời coi. Có ngay !. Bữa nay Ba còn ăn uống được, thì ăn thì uống có thiếu chi đâu!. Mai mốt (nói dại mồm dại miệng) trở bệnh già, kiêng khem đủ thứ, chỉ ăn-theo-bác-sỉ rồi uống nước lọc. Ngang dọc tang bồng hồ thỉ chi nữa! Có mà nằm đâu nằm đó…
Nói là nói chơi cho vui vậy thôi !. Ý muốn nói là qua đây lâu rồi mà mỗi lần họp mặt còn nghe tiếng thưa Ba thưa Mẹ thưa Ôn thưa Bà là vui lắm rồi !

Không có nhận xét nào: