ở đây có dòng sông nào đâu
để tôi ra đứng ngó phương sầu
nghe con cá quẩy mà vui chút
cho bớt lòng đau cuộc bể dâu
cũng chẳng có con đường nứt nẻ
mùa khô gõ móng bước trâu về
tiếng con chiền-chiện kêu tình tự
lủi miết tìm nhau dưới rặng tre
cũng chẳng có chi là hương Bưởi
để tóc em thơm lựng mười phương
cho tôi ngơ ngẩn đi không nỡ
riết rồi cũng nặng nỗi sầu vương
rồi cũng chẳng còn chi để nhớ
ngày tháng năm ra cũng hững hờ
trái tim buốt nhói lòng đau xói
giữa đất xa quê người xa người
nên tôi cứ mãi nhớ quê hương
thèm vị thanh tao ngọt mật đường
bởi vì cay đắng nhiều vô kể
cần chút chi vui nhẹ nỗi buồn....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét