tháng 8 16, 2008

PHỐ BỤI



gởi người còn nhớ bụi bùn
giữ từ muôn thuở nỗi buồn ngày xưa…


Lâu lắm không về thăm Phố Bụi
Thời gian e khánh tận đời người
Bông cà phê trắng ngần rẻo núi
Ta cũng ngần năm,tháng ngược xuôi !

Phố Bụi bây giờ buồn hay vui
Mưa có bùn trơn qua dốc phố
Nắng có bụi mù sân Trường cũ
Để còn thương nhớ bỏ trong Thơ !

Để buổi tan trường cứ ngẩn ngơ
Con dốc nghiêng chao tình trượt ngả
Ở chốn nắng mưa dài nỗi nhớ
Ai còn giữ níu chút hương xa !

Như mây bỏ núi về qua phố
Bằng hữu xưa người ở người đi
Phố Bụi buồn hiu sân ga nhỏ
Đợi chờ sao cứ mãi chia ly !

Ta đã ngần năm chưa về lại
Đời cũng buồn thêm nỗi xót xa
Con đường Thống Nhất cây xanh lá
Chiều em áo lụa mướt đôi tà

Lòng cũng xôn xao từng ngõ phố
Ly cà phê góc đường Quang Trung
Thơ bỏ trong tình rưng nỗi nhớ
Em có qua mà sao dửng dưng !

Sao ngó mà không quày trở lại
Cứ miết đường Y Jut đi hoài
Phố Bụi lòng riêng về mấy ngả
Ngả nào em lạc mất tình nhau !


Để ta rớt lại đời khuây lảng
Thơ lạc đường đêm đối bóng mình
Bóng ngả trên đường qua Ngả Sáu
Lạc em từ đường Phan Chu Trinh

Lạc em từ Ama Trang Long
Lạc nữa, cuối đường Tôn Thất Thuyết
Áo em giởn ngất trời lồng lộng
Ta níu hoài không giữ được, riêng

Thôi, cứ tình em, ta cất giấu
Mai kia mốt nọ chợt nhớ về
Nói lẫy : “ hồi xưa em đánh mất
anh có còn, gởi lại cho em !”


Gởi gì đây ! Biết gởi về đâu !
Mình lạc tình đau tự thuở nào
Thuở của một thời Buồn Muôn Thuở
Mưa-bùn-nắng-bụi giữ giùm nhau !

Bây giờ ta ở phương trời lạ
Em ở quê nhà, Phố Bụi xưa
Núi cách sông ngăn đường xa ngái
Vẫn còn vương bụi nắng, bùn mưa !

Xin cám ơn một thời Trường Cũ
Những con đường ta đuổi theo em
Đã bấy nhiêu năm còn cất giú
Hay là bỏ lửng vào lảng quên !

Ta vốn một đời Thơ chất ngất
Mà viết tình em lại nghẹn lời
Em ơi! Nói nhỏ. Lời chân thật
Em còn thương Phố Bụi. Thương không !

Thơ Tình Giấy Nõn
Ban mê thuột 08/2008

Không có nhận xét nào: