tháng 8 24, 2008

MƯA HUẾ








chị khóc chị cười suốt mấy buổi em về
hèn chi Huế cứ mưa rồi lại nắng
mai em đi rứt lòng chi cho đặng
chị gượng cười cho mưa Huế buồn thêm

buổi em về phong thổ chưa quen
chị tưởng em buồn khi về với Huế
có phải vậy đâu. Được về quê Mẹ
là niềm vui chơ sao lại nỗi buồn !

ngặt lối về khi Huế gió mưa tuôn
trời ảm đạm khiến lòng người sầu thảm
mưa xứ Huế có điều chi sâu lắng
có điều chi nín nghẹn chẳng nên lời

hay tại dòng đời hưng phế nổi trôi
Huế vẫn giữ dáng trầm tư ngày cũ
tháp cổ rêu phong đền đài cung phủ
vẫn như còn nguyên nếp thời gian

khi em về thấy mưa giăng Vỹ Dạ
ngó bên tê Cồn Hến lòng ngẩn ngơ
nước sông Hương tràn mé đôi bờ
thương mấy nhịp Trường Tiền sóng nước

mấy mươi năm rồi bữa ni về được
lặng nhìn mưa mà thương Huế xót xa
hồi nớ Mạ ở đây nì ! Vỹ Dạ
chừ em về Vỹ Dạ, chị chờ em !

chị nhủ em là đi nhớ đừng quên
mai mốt nhớ ghé về đây thăm chị
hai chữ nhớ khiến lòng em ủy mị
khóc lặng thầm xa Huế, Huế mưa ơi !

Vỹ Dạ, 08/08

4 nhận xét:

Phúc Ái nói...

Bác ơi,
Đọc bài thơ này con nhớ O, nhớ Bác quá.

Trần Huy Sao nói...

Bác bỏ nhớ trong Thơ
Con thì đọc Thơ mà nhớ...
Rất tiếc, ngày về quá ngắn ngủi không nói được nhiều.
Bác đã có thư riêng cho con

datviet nói...

tinh yeu tuoi tho ngay luc nao cung dep cau nhi! con la ban hoc cua Ai hoi cap 2, cau nhu rua hen gi chau tho van!chuc cau nhieu suc khoe

Trần Huy Sao nói...

...đẹp thì có đẹp nhưng tới khi hết còn thơ ngây nữa, nhìn lại, thấy mình hồi đó sao mà thơ(thẩn)ngây(ngô) tới vậy !
Cám ơn T đã ghé qua nhà.