tháng 4 25, 2008

HOÀI CỐ HƯƠNG



hoài cố hương, hề, hồi cố hương

em về ôm nỗi đời cay đắng
buồn tôi, theo con sóng bạc đầu
chuyện từ một thuở dài năm, tháng
một thuở trời nghiêng cuộc bể dâu !

từ ấy sông chao về phía biển
người rủ nhau đi bỏ cội nguồn
chia ly mà chẳng người đưa tiễn
thầm lặng nào hơn buồn nào hơn !

núi sông ai cắt mà đau nhói
lòng người ai rứt mà đoạn trường
tình đó có chi mà mang tội
để kẻ ngùi trông kẻ nhớ thương !

từ ấy, người đi người ở lại
nhớ nhau mà cứ mãi xa nhau
nắng mưa cứ đuổi đời đi mãi
cho nắng buồn mưa trĩu nỗi đau !

để tôi ở đất trời xa lạ
cứ nhớ, trời ơi ! Nhớ não nùng
mới biết quê hương là tất cả
mỗi bước đi xa mỗi đoạn trường !

1997

Không có nhận xét nào: