đầu năm đầu tháng ác nhơn
mưa như cầm chỉnh ướt trơn vậy trời
thường khi còn có chỗ ngồi
giờ thì không khứng cũng đòi đi vô
kẻo thôi mưa chụp gió vồ
mai kia mốt nọ cảm ho sật sừ
chỉ còn cái mạng nên hư
ráng lo mà giữ kẻo nhừ đời luôn
nhừ cơm nhừ cháo lẽ thường
nhừ đời mới thiệt vẽ đường phù vân
ngồi bên trong ngóng bên ngoài
thấy mưa với gió đạp choài dã man
ta xưa nay vốn lang man
[là lãng mạn đó cho vần níu thơ]
vậy mà gió cuộn mưa rơi
quậy cho lãng mạn cũng đòi bỏ đi
gió heo may gợi cách chi
mưa bay bay gợi cách gì tình thơ
nỡ nào sáng sớm tới giờ
gió cào mưa cấu tơi bời lá hoa
vốn xưa vẻ dáng hiền hòa
gió heo may quyện nhẹ vừa mưa bay
có đâu mà quá dữ dằn
mưa giăng gió giựt hung hăng vậy trời !
sáng chiều ghé lạnh chỗ ngồi
ba-hồn-bảy-vía gió đòi mưa rơi
Nàng Thơ giận bỏ đi rồi
Người Thơ trơ lại dáng ngồi tránh mưa
thiệt buồn.giận cách gì đâu
đầu năm đầu tháng khó nhau vậy trời
hồn thơ ướt đẫm mất rồi
tình thơ lỡ hẹn thiệp mời đầu năm
một riêng với một lặng thầm
bên trong lạnh tới bên ngoài gió mưa....
viết
dưới hiên trăng 06/01/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét