THƠ VIẾT ĐÊM GIAO THỪA
...cu trọc răng sún tôi xin thưa cùng xóm nhỏ
thưa những ngày lượm pháo xì u đầu sứt trán
thưa vòng tay cúi đầu nhận bao lì xì đầu năm
thưa con mắt láo liêng ngó thịt thèm ngó mứt ưng
thưa nhuộm màu si-rô cục đá bào nhận cứng
thưa bộ áo quần đợi chờ một năm mới có
thưa tuổi thơ tôi lớn lên từ xóm nhỏ
thưa buổi đói nghèo khổ tận cam lai ...
đêm giao thừa ngồi rượu nhớ lai rai
thằng cu sún ngày xưa thằng cu trọc ngày nào
thưa với gởi chi cho lòng thêm dông bão
lâu rồi nghen cu sún cũ rồi nghen cu trọc
đã mấy chục năm lăn choài như con cá lóc
có sứt vảy trầy vi đâu vẫn muồi câu vọng cổ
vọng đại khái là nhớ về nghe cu trọc
cổ là xưa là hồi xưa nghe cu sún
trọc với sún chi giờ cũng chỗ ngồi chung
năm cũ qua năm mới tới giao mùa
nói văn huê bay bướm là giao thừa
câu chữ đôi khi cũng văn[g] thơ phát ớn
...chừ mạnh dạn nói ra lời trắng trợn
cu sún nên lựa thời cơ nói riêng cùng cu trọc
là buổi giao thừa bắt gặp thằng cu dáng ngồi cô độc
nhớ hai đứa mình hắn bày đặt hứng thơ
không biết thơ hứng mấy rổ cho đầy hồi đó
chỉ thấy dáng người giống cu trọc cu sún hồi xưa
xưa tới tận giờ trải dầu-hắc-nắng lũ-lụt-mưa
tầm cỡ nào mà hắn vượt nắng mưa hồi nớ...
giờ phương Đoài lưu lạc vọng phương Đông
nhớ cu sún thèm nhớ thêm cu trọc
đêm giao thừa hơn nửa đời bạc tóc
lòng bâng khuâng thương nhớ cho đã bưa
mấy chục năm rồi tìm có đâu ra nữa
chỉ mượn trong Thơ níu chút xíu cảnh đời
ai chẳng có một thời dĩ vãng rong chơi
chẳng có đôi lần ghé tìm thăm hoài niệm
dĩ vãng có buồn có vui thì ráng chịu
như đêm giao thừa ngồi làm Thơ rồi sực nhớ
cu trọc hồi nào giờ tóc muối mặn cay tiêu
cu sún ngày xưa giờ không có răng mô !!!...
viết dưới hiên trăng
chờ gà gáy
27/01/2017(đêm
30 Tết)
LÃNG MẠN CUỐI NĂM
tháng đang vẫy nuối năm tàn
ngày thoi thóp thở mùa ly tan mùa
đêm qua ngồi quá tận khuya
một con mắt nhắm con kia vẫn còn
vầng Trăng khi khuyết khi tròn
khúc đau cố quận khúc mòn ly hương
thức đêm mới ngấm đoạn trường
bước đi mổi bước ngập đường phù vân
nói xa chi cứ nói gần
văn hoa bóng gió cũng ngần ấy thôi
sinh ra đời sống với đời
cứ nhập gian cứ tùy thời thế gian
lúc tháng tận khi năm tàn
là dương gian biết quy hàng thời gian
vòng xoay rồi cứ vòng quay
ráo mưa rồi nắng rốt ngày rồi đêm
lâu từng hóa lậm mà quen
tóc xanh xưa chạnh bỏ quê thuở giờ
bấy năm phong thổ dật dờ
cày sâu cuốc bẩm tới giờ đã nưa
giờ thì ngồi với sớm trưa
không lo nắng sớm chiều mưa nữa rồi
đói no thì dựa lẽ đời
no rồi lại đói đói rồi lại no
lâu lâu bỏ mấy câu Thơ
nhúm lên chút lửa mà hơ nguội tình
trải qua dâu bể làm thinh
bây giờ rảnh rỗi thì tình tự thôi
mấy khi còn ở với đời
túi thơ bầu rượu đầy vơi thỏa lòng
tứ thời xuân-hạ-thu-đông
dong chơi đây đó ngồi không làm gì
giờ là tháng-chạp còn chi
năm tàn tháng tận tính đi đâu giờ
thôi thì ngồi với nàng-thơ
dăm ba câu sẵn dịp chờ nàng-xuân….
NHỮNG NGÀY GIÁP TẾT
những ngày giáp Tết ngậm ngùi
hương bay dị ứng lạ mùi cỏ hoa
ở hoài bên xứ người ta
lâu ngày hội nhập mới ra nỗi này
hồi xưa đâu có như vầy
hồi nay quá tệ không đầy nhúm xưa
vài ngày nữa hít cho bưa
hương trầm nhang khói đón đưa ông bà
trầm hương hồi đó thiệt thà
hồi đây hương liệu tẩm pha đủ mùi
hít vô một cái dội lui
thở ra một phát túi thui mặt mày
rồi còn kẹo mứt xum vầy
bánh chưng bánh tét bày đầy chợ ta
tết ta ăn món quê nhà
còn đòi chi nữa mà la dữ trời
dẫu là bánh gói ni lông
hay bọc giấy thiếc có còn hơn không
ưng chưng bông thì có bông
bông giả bông thiệt bộ không bông à
sớm mai trưa cúc chiều đào
giả chân ai biết đầy nhà thì thôi
miển sao có một góc đời
ngắm qua ngắm lại riết rồi cũng xuân
chốn xa muốn níu chỗ gần
thì thôi cứ ráng mấy ngày vui xuân
hơi đâu kén cá nấu canh
huống chi ngày tháng đông đoài lạ nhau
giáp Tết là ở bên nhà
ở đây đang xáp-lá-cà tháng Hai….
THƯƠNG LẠI XUÂN XƯA
bác Cận khai chiêng ôn Cai gióng trống
mở đầu Hội Xuân xóm đình Đa Cát
cờ phướng rợp trời hương trầm ngợp đất
pháo nổ rộn ràng đầu trên xóm dưới
anh trai Xóm diện áo quần năm mới
chị gái mừng Xuân đẹp quá trời luôn
không còn quanh năm sơ cùi rách mướp
đâu thấy bốn mùa cô bé lọ lem !
mấy bác mấy dì cũng vậy đó nghen
đẹp lão quá chừng trẻ trung quá đỗi
đón xuân mới hèn chi người phải mới
dẫu chỉ ba ngày cũng là mới đó thôi !
ngày tháng quanh năm lam lũ tơi bời
miếng đói miếng no lo hoài chưa tới
ngó lại đời xuân thấy mình quá oải
sẵn ngày xuân giựt níu lại đó mà !
sắp nhỏ tôi thì quá chừng quá đã
ăn thả ga lượm pháo xì thả cửa
Tết có bộ áo quần diện lì ba bữa
bởi còn bộ nào lành lặn để thay !
Xóm nhỏ một thời hương tỏa khói lay
nhớ mới nửa chừng đã ran nỗi nhớ
tôi bỏ đi từ hồi không còn nhỏ
giờ lớn rồi nhớ còn nhỏ thiệt buồn
không dịp về ngó đời xưa sầu muộn
chiêng trống ngày xuân lạc mất lâu rồi
thời gian trượt theo dòng đời cằn cỗi
người Xóm quê đã bỏ lại thời quê
mấy mươi năm chạy rông theo dâu bể
ngó trật thuở nào Tết đã qua lâu
cảnh cũ người xưa giờ biết tìm đâu
thôi bỏ trong Thơ dịu lòng hương cố….
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét