gởi
o Mười
tiếng dông mưa xa nghe như rất gần
chiều hiu quạnh nhớ bạt ngàn làng xóm
cô giáo đường chiều một mình mưa trổ
ngọn
tháng mười ơi chiều chưa ghé nụ cười
không có buồn chi hơn chiều tháng Mười
một chắc về chưa kịp cười trời mau tối
vợ lặng thầm đi lặng lẻ giọt rơi
chồng bận áo cơm không về kịp chung mưa
hồi tháng Mười ướt áo vá mùa xưa
dáng o Mười dưới dông mưa bất chợt
còn nhớ mà làm sao quên hồi nớ
là hồi o Mười một chắc tháng Mười
mấy chục năm rồi nhắc chừng mưa rơi
nghe tiếng hầm dông bây chừ thêm nhói
o hồi nớ o hồi ni cũng một mình o nớ
dông tháng Mười ni cũng giống tháng Mười
xưa....
viết dưới hiên
trăng
chiều mưa dông
24/10.2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét