tháng 7 08, 2015

Một Thời Hoa Mộng


em tan học về mưa bùn chưa khô
Ban Mê Thuột hóa thân Buồn Muôn Thuở
tôi trượt ngả giữa chặng tình ná thở
em có ngoái nhìn hay giả làm lơ

tóc thề xỏa chi cho người ngẩn ngơ
hoa Sứ rơi chi cho chiều chết sửng
mưa nhẹ làm chi cho tình dáng khựng
ngả rẽ nào em đứng ngoái bâng khuâng

ngó lui làm chi cho lòng tôi vướng bận
cứ thầm theo nhau ngõ phố quen xưa
những con đường quen dọi nắng dầm mưa
như mùa tình yêu mưa bùn nắng bụi

em cứ về để mình tôi thui thủi
đi hết chặng này tôi đứng lại nhìn thôi
khi hai trái tim đụng nhau không nhói
thì  thôi, em, đường ai nấy ai đi

tôi đi về chốn tang bồng hồ thỉ
em ở lại buồn-muôn-thuở phải không
mấy mươi năm rồi thương hải lạc dòng
bông cà phê có hương tràn nẻo phố

mùa bắp nếp còn dẽo thơm không đó
bông Sứ đường xưa có gọi tuổi học trò
em ngày xưa có còn xưa đứng nhớ
buổi tan trường tan lớp tang thương….

Phòng Văn, 07/07/2015

Không có nhận xét nào: