thương
nhớ con, Trần Minh Trí
( 1973 – 2015 )
góc
sân luống tuổi thời gian
cỏ
hoa vận hạn gian nan bao mùa
Ba
về dọi lại dáng xưa
ngó
quanh thầm lặng nắng sưa mưa dày
ôm
không hết nỗi sầu đầy
quen
xưa đâu hết để nay lạ về
một
mình ngồi giữa bốn bề
tưởng
như đi lạc chốn quen ngày nào
nắng
xiên chiều muốn lật nhào
gió
thoi thóp thở lao đao nóng hầm
cỏ
hoa rũ dáng âm thầm
Ba
rồi ghé bóng mờ dần chiều hôm
dáng
thơ văn hóa thẩn thờ
góc
sân xưa phủi đôi bờ xưa nay
về
đây để nuối hương bay
về
đây để nhói lòng đau trăm bề
giờ
con đi biệt sơn khê
nghìn
năm nào có lối về nữa đâu
cha
con mình lại bể dâu
trái
tim xé nát ruột đau xót lòng
tay
lau dòng lệ đoanh tròng
Trí
ơi có thiệt là con đi rồi
đi
đâu mà sớm vậy trời
nỡ
chi con bỏ Ba ngồi mình đây
cha
con từng vượt đọa đày
đói
no sướng khổ tháng ngày có nhau
chặng
đường thương hải nương dâu
mình
con thu vén trước sau vẹn đầy
giờ
con vội bỏ đi đâu
dặm
ngàn xa biệt bao lâu con về
về
thăm Ba Mẹ thăm em
Mẹ
thương con nấu món quen con thèm
nhớ
nghen con nhớ tìm về
mấy
con mấy cháu mấy em đang chờ
buổi
đông vui tự thuở giờ
Ba
thường khi nói cứ chờ thằng Hai
giờ
đang chờ đó, con trai
thằng
con thằng bạn của Ba hồi giờ
dòng
đời chia nhánh đôi bờ
biệt
ly rồi đó có ngờ vậy đâu….
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét