Tiễn tháng Năm đi có vài câu Thơ. Đón tháng Sáu tới có lai rai vài sợi Văn mì-ăn-liền. Ông anh văn nghệ email hỏi chú mày đang làm gì đó. Làm Thơ ?. Viết Văn ?. Đang nhổ cỏ tỉa hoa ?. Đang đi du lịch?. Đang làm cái giống gì mà sao lâu quá không liên lạc ?. Ông anh ơi sao đặt nhiều câu dấu hỏi quá vậy, làm sao trả lời !.
Thôi thì cứ nói gọn trọn gói là đang làm thinh và, làm biếng.
Làm Thơ viết Văn thì đâu có làm nổi nữa !. Vừa mới nhận được cái rào cản
đau điếng tới nỗi thánh địa thơ văn cũng ngỡ ngàng tháo chạy bỏ của lấy người.
Nhổ cỏ tỉa hoa thì đang mùa hạn hán cỏ hoa buồn theo nhau khô héo, lặt
chi tỉa chi cho đau nhói lòng nhau.
Du lịch thì làm gì có trong trương mục đời sống
cần-kiệm-liêm-chính-chí-công-vô-tư.
Chỉ còn lại cái không bỏ vốn chẳng lấy lời là làm thinh rồi tới hồi, làm
biếng!!!!
Nói là nói vậy thôi chớ thiệt lòng không cưỡng nổi phải có dáng dấp chút
văn thơ Đời thêm thi vị, cho tưởng tượng là mình đang đi dưới vòm đời hoa sắc
xinh tươi chớ không phải đi giữa Đời có bao gian khổ gian nan và, dang nắng.
Một ngày không có Thơ là một ngày ná thở.
Một ngày không có Văn là một ngày khoai bở. Khoai bở thì anh từng biết
rồi đó !. Chỉ hoài công nấu, rốt cuộc chỉ làm khó nhau nuốt-vội-cho-trôi !.
Nói qua nói lại, thôi thì nói đại một lời. Nếu như thơ văn mà tắt ngóm
thì in như đời đi nhóm họp cõi phù vân.
Nói chung rồi nói chạ(nh) lòng
nhau là nói thật lòng, không thể nói kiểu giả tảng giả lơ kiểu qua-cầu-gió-bay.
Tôi còn sống rất đời thường cơm-áo-gạo-tiền bên này và vẫn chưa muốn chưa
từng ná thở. Nói rán dòn chiên bơ thêm anh mừng, là thường khi hưởng thụ món
khoai chiên (rán,dòn) bá cháy. Kiểu nấu luộc hồi nào giờ đâm ra hoài cổ, xưa
rồi, bỏ-đi-tám. Mà khoai Tây thôi, không có khoai Ta. Nghe ai nói khoai Tây
khoai Ta có khoai là được. Kiểu hội nhập này ngó bộ ba lơn ba trợn ba phải quá
rồi. Ai biểu gặp-thời-thế-thế-thời-phải-thế làm chi.
Nói túm lại là vẫn còn thơ văn lộng gió bốn phương trời. Lên gồ-gồ bấm
cái tên tôi là anh thấy liền. Hỏi nhiều chi cho thêm dài dòng câu chữ bá vơ mất
thời giờ lại đợi chờ kiểu tìm bạn bốn phương hay chí ít cũng tựa như trả lời
bạn đọc.
Cho nên anh cứ thân tâm thường an lạc là thằng em này vẫn trụ vũ thơ văn
cho tới một ngày nào không trụ bám nổi thì đành buông trôi theo lũ lượt lũ lụt dòng
đời.
Như đám lục bình trôi sông. Ra tới biển hốt nhiên thay tên đổi họ bỏ nọ
lấy kia thành rong rêu lều bều trôi giạt. Lục bình trôi sông. Rong rêu trôi
biển. Tôi là đám lục bình sông trôi giạt biển. Anh cũng đám lục bình mắc cạn
bến sông xưa. Vậy là hai ta tới một chỗ khôn cùng sắc tức thị không không tức
thị sắc. Chỉ có khác nhau giờ là bên ni giờ
còn bên nớ.
Cây Đa bến cũ con đò năm xưa !
Bến cũ đò xưa là cách tân cách nói cho văn chương văn hoa văn ngữ chớ
thiệt tình cũng đã rồi văng mạng hồi xưa. Nói không tin xin chụp tấm hình rồi
ngắm nghía mới tin. Râu tóc bạc nhàu. Da khô nhăn nổi lêu bêu vết chàm lốm đốm.
Hai con mắt thêm hai tròng vị chi tính ra là bốn tròng nhướng cách chi cũng
sông hồ lạc nẻo cũng đường đời thiên lủng mờ mờ.
Nói vậy là nói vậy thôi, anh đừng giựt mình thô bạo mà nhồi máu cơ tim
rồi thân tàn cơ liệt tuy không tới nỗi trời ơi giã biệt nhưng cũng đủ vừa nằm biệt
dương gian. Bình tâm. Bình tâm. Sức khỏe là vàng chớ có quàng xiêng mà vàng hóa
cám lớ.
Cám lớ gạo cám lớ bắp cám lớ đậu xanh, đen, trắng, đỏ một thời anh đã từng
biết rồi mà !.
Một thời tụi mình lon gô cám lớ chia nhau rồi thương nhau rồi nhớ nhau
cho tới tận bây giờ. Thời đại văn minh tiến bộ không ngừng mệt thở mà nhắc lại
chuyện đời xửa đời xưa ngó in tuồng như tân cổ nhạc giao duyên miếng
hamburger&pizza nêm chút nước mắm đậm đà cho gợi nhớ hồn quê tình quê chân
quê nơi chốn lạ quê…
Nói dông dài quá chừng làm vậy chắc thể nào anh cũng nổi nóng như cái
nóng lạ thường hiện giờ đang đi du lịch ở Hà Nội, mai mốt rồi khệnh khạng ghé
vô Trung vô Nam.
Nóng, lạnh là chuyện bình thường thời tiết bất thường.
Chỉ liên lạc để hỏi anh một điều rất dị thường dị hợm là Đà Lạt hiện giờ đang
mùa lũ lụt !. Nghe tin mà tưởng là chuyện cá tháng Tư. Sực nhớ lại, bây giờ đã là
vào đầu tháng Sáu, cá tháng Tư chạy mất tiêu rồi. Hay là giờ đây, bên nhà, còn
phát sinh thêm hiện tượng cá-sấu-tháng-sáu ?.
Nhìn mấy tấm hình về lụt-đà-lạt mà bán tín bán nghi không biết thực hư
thể nào !.
Có thiệt hay thất thiệt, ông anh ?. Đà Lạt tụi mình đã lạc tới cỡ nào mà
bây giờ, ngoài danh hiệu xứ sương mù, thành phố bốn mùa hoa, cao nguyên Lâm
Viên, giờ có thêm danh hiệu xứ-mùa nước nổi !.
Thôi thì chờ tin anh để còn viết tiếp.
Viết trong lúc mơ hồ bán tín bán nghi chỉ làm đau lòng Đà Lạt….
Phòng Văn, 01/06/2015
3 nhận xét:
Hình nớ (và 1 số hình khác, con có dán trong FB kia) là chụp ngay Hoàng Văn Thụ đó Lão Gia ơi.
Đau lòng quá!
Cũng may là Ngoại và các cậu, các anh của con vẫn bình an! Chứ hôm nọ, nhận được hình ảnh lũ lụt quê nhà phố núi mà con điếng người luôn!
Nhớ hồi đó,quanh đó, có gánh mì Quảng rất ngon. Mưa gió sụt sùi sụt sịt gì cũng cứ ngồi (xổm) ăn mà đâu có lo gì !.
Nhìn cảnh lũ lụt kinh khiếp quá !. Không chừng khu Lò Gạch, Lò Heo (Hoàng Diệu)cũng ngập luôn...
Thiệt là chuyện hoang đường không tưởng....
Con cũng đang chờ tin bên Hoàng Diệu và cả Huyền Trân Công Chúa nè Lão Gia. Tại con có ng` quen ở gần khúc đó.
Nhà cậu con Nguyễn Công Trứ cũng bị lụt đầy đường, nhưng may là nhà cửa không bị sao, vì ở trên dốc. hic. .hic ...
Đăng nhận xét