Giã từ tháng Sáu còn giữ được niềm vui từ hai út Phụng&Uyên
tháng 6 30, 2015
Về Mái Nhà Xưa
bạt
ngàn núi đèo trùng khơi sông biển
thành
phố này có nơi chốn tìm về
nhìn
dáng nhà xưa giống thời nương quê
lòng
cứ bâng khuâng nhớ hình bóng cũ
từ
mảng sân góc vườn cây lá rũ
vách
ván mái dầu và khoảnh trời xanh
ngỡ
như đứng trước nhà xưa lấy cảnh
chụp
tấm hình kỷ niệm trước khi xa
mấy
mươi năm dầu dãi đã phôi pha
vách
ván giấy dầu gội mưa tắm nắng
cây
lá mùa xanh theo màu tóc trắng
cũng
đã héo xàu nghiệt ngã thời gian
ta
từ dạo ra đi đời đã sang trang
nhà
xưa cũng tàn nhang mùi hương cố
thoảng
hương xưa chỉ đủ vừa thắp nhớ
đủ
để ngậm ngùi đứng ngó ngày xưa
về
tìm lại nhau nơi lạ nắng lạ mưa
khoảng
trời xanh cũng dặm ngàn cách trở
chỉ
có gần nhau là chung nỗi nhớ
hai
dáng đời nay chia lại dáng đời xưa….
Hiên Trăng, 30/06/2015
tháng 6 29, 2015
Buổi Tình Cờ
gởi anh chị Phương&Bình
người
San José tìm về San Diego
bắt
tay nhau chia hương tình cố quậndẫu sơ giao nhưng là dân Đà Lạt
trời quê xa mừng gặp lại nhau đây
hiên
trước nhà tôi có giàn bông Giấy
anh
Phương chị Bình ngó bộ rất ưnghai cô em Pomona về chen dáng đứng
chung tấm hình hội ngộ buổi tình cờ
khí
hậu đây sáng Đà lạt sương mờ
trưa
Nha Trang nắng dịu làn gió biểnanh chị Bình Phương về dịp nắng hiền
rực rỡ mùa Hè nhưng trời vẫn ấm
nhắc
chuyện quê nhà bên hương trà đậm
người
xa quê cần chỉ bấy nhiêu thôithương hải tang điền dòng đời trôi nổi
đà lạt ngày xưa giờ đã lạt rồi
bao
kỷ niệm cũng bạt ngàn lạc lối
có
còn chăng chỉ là thoáng hương đưanhững dấu yêu xưa giờ đâu còn có nữa
thành phố mù sương ngậm ngùi theo hoài niệm
mai
anh chị về đem theo gió biển
vạt
nắng vàng và thoáng mưa đám mâybuổi gặp tình cờ xin cứ gởi đây
để tôi giữ như món quà tình bạn….
Hiên Trăng, chiều 27/06/2015
tháng 6 26, 2015
Khi Con Dế Ra Hang
là xua hết những ngậm ngùi ngậm tăm
mới hay thiên lũng vô ngần
chốn đông vui có vô vàn đấy thôi
lâu
nay xó bếp cứ ngồi
băng-hăng-bó-hó
riết rồi trầm ngâmngó đâu cũng thấy lặng thầm
thấy năm tháng xúi mọc mầm rong rêu
tới
đây lòng bỗng nhẹ hều
người
qua kẻ lại thảy đều cười vuibỏ quên xó bếp ngậm ngùi
mải mê hòa nhập dòng người ngược xuôi
ở
đây cũng đã lâu rồi
ngờ
đâu có chốn quá trời đông vuingười qua kẻ lại dập dìu
ồn ào náo nhiệt nói cười râm ran
thiệt
là đi một đỗi đàng
mà
ôm không hết cái sàng vui khuâyquanh năm suốt tháng như vầy
hèn chi thiên hạ tới đây quá chừng…
San Diego Del Mar Fair
25/06/2015
25/06/2015
tháng 6 25, 2015
Về Qua Escondido
gởi Phạm Hồng Ân
cỏ
xanh lấn lề đường giờ nằm vạ, khôgió Santa Ana về báo tin hạn hán
con Dế kêu sương đêm trường vấn nạn
trời trong xanh không thèm gợn áng mây
vậy
mà Phạm Hồng Ân an cư nơi đây
núi
đá phả hơi mặt đường nhả nóngta tìm thăm nắng Hè đường đứng bóng
nóng bắp rang lóa mắt tìm khó ra
đeo
kính râm mà ngó đường trăm ngả
nhập
nhòa gần xa trái phải nhập nhằngnắng phả nóng hầm ta thì lạnh cẳng
đành nhấp ga chuyển hướng về San Diego
San
Diego một thời tình nghĩa tình Thơ
bằng
hữu chi giao cũng khởi từ chốn cũnay hồi đông vui mình ta trấn giữ
ngó quanh thân bằng hữu đã giang hồ
kẻ
ở người đi xuôi ngược dòng đời
ghé
Escondido đường xa nắng nóngcon mắt lạc dòng thêm tròng dấu cọng
bạn tưởng gần mà ngó đường thì xa
một
ngày tìm quanh tìm bạn không ra
về
lại Hiên Trăng làm bài Thơ này đóbạn có đọc cũng đừng quên đừng nhớ
bận lòng chi coi như chuyện thường ngày…
Hiên Trăng 24/06/2015
tháng 6 23, 2015
Nắng Hạ
năm
ngoái tháng Sáu đi cắm trại
bóng
cây gió núi mát trời mây
năm
nay ngồi nhà coi các cháu
nắng
Hạ dòn khô tìm tới đây
ngồi
trước hiên ngóng chờ cơn gió
gió
lạc đường xa chẳng chịu về
để
mây cũng chẳng thèm ghé tới
tha
hồ nắng Hạ đốt mùa hè
bướm
ong cũng lạc lòng chung chạ
để
hoa khô mật lá rủ buồn
cỏ
cây trở héo xàu rời rã
dòng
Thơ hạn hán cũng cạn nguồn
mùa
hè nắng Hạ năm nay lạ
gió
chẳng về mây lại làm lơ
muốn
thả câu thơ mà nóng quá
không
chừng say nắng tội Nàng Thơ….
Hiên
Trăng 23/06/2015
tháng 6 21, 2015
Ngày Nếm Món Đông Vui
ngày-của-cha
đâu cần đi nhà hàng
nhấp
nhỏm chờ bàn giữa trời nắng nóng
nực
nội xô bồ không gian gò bó
đâu
như nhà mình thoáng mát tự do
các
con cứ y như là hồi đó
về
vui với nhau với ngôi nhà xưa
đâu
chỉ một ngày còn nhiều ngày nữa
Ba
vẫn chờ vẫn đợi buổi đông vui
món
ăn đời qua cay-đắng-ngọt-bùi
đã
từng nếm suốt chặng đường trường trải
nay
trở chiều đời quay nhìn ngó lại
Ba
thấy như còn thèm món đông vui
món
ăn ni không tốn kém bao nhiêu
chỉ
cầu các con góp thêm chút vốn
đưa
cháu ngoại của ôn cháu nội của ôn
về
chốn xưa nơi các con từng về
hiên
trước hiên sau vẫn đợi đó nghen
cứ
ngày-của-cha là về đây trả bữa
ăn
uống bao nhiêu giữa đất người thừa mứa
chỉ
thiếu miếng tình chan ngập lòng nhau
ngày-của-cha
Ba có mong gì đâu
chỉ
cầu các con về với nhau chia nhớ
có
các cháu quây quần bên Ôn, rứa đó
cho
ngày-của-cha cũng là ngày-của-ôn….
Phòng
Văn ngày-của-cha
tháng 6 18, 2015
Tím
con lái xe vượt đường xa vạn dặm
về ghé nhà xưa thăm Mạ thăm Ba
cứ chắc lưỡi khen thầm : " Con ni giỏi quá !."
rứa là đâu lo thân gái dặm trường
xa lộ quanh co bắc nam đổi hướng
vậy mà con đi đúng hướng nhà mình
bất ngờ gặp con Ba thất đãm thất kinh
thấy chiếc xe to lại thêm ngơ ngác
ôi chao con ni hắn lái xe một chắc
cứ ngược xuôi xa lộ chạy bon bon
không có tài phu tài xế phụ chi trơn
chừ mới biết con ni thiệt là quá giỏi....
San Diego, những ngày con về thăm
06/2015
tháng 6 16, 2015
Mùa Hè
Mùa Hè !
Cháu Ngoại qua ở nhà Ôn cho Ba Mẹ yên tâm đi cày.
Ôn một máy. Mổi cháu mổi máy. Yên lặng như tờ chẳng bận lòng nhau.
Tới giờ, hai cháu kêu : " Ôn ơi!. Con đói".
Rứa là bỏ máy nhào vô bếp. Thức ăn Mệ nấu sẵn trước khi đi làm. Ôn chỉ việc hâm nóng.
Mấy Ôn cháu ngồi khua đũa chén qua bữa.
Mùa Hè này lại đúng vào dịp mùa FiFa Women's World Cup Canada, tha hồ hai-cháu-cầu-thủ của Ôn học hỏi thêm kinh nghiệm.
Ôn thì kinh khiếp, chỉ theo đòi nửa trận là đã ngáy pho pho. Giấc trưa đó mờ !.
Có ngày giựt mình thức dậy, lơ mơ nhìn quanh hốt hoảng, hai cháu đâu rồi !. Té ra ba Tuấn qua đón hồi nào không biết !.
Dẫu gì cũng là mùa Hè, Ôn cháu mình có thêm kỷ niệm mà níu lấy nhau.
Hè sang năm, Kuno đã tới tuổi luật định được ở nhà một mình, tự coi mình và coi em, đâu cần Ôn nữa. Ôn tha hồ ngáy sấm nhưng có điều, ngáy có một mình không có ai nghe, cũng buồn lắm đó !.
Tuần sau, hai cháu Nội nghỉ Hè lại cùng xuống với Ôn. Rứa là Nội Ngoại đề huề. Nếu như Ôn ngáy sấm thì, không phải hai, mà bốn đứa cháu cùng nghe.
Các cháu ơi !. " Ăn được ngủ được là Tiên, không ăn được không ngủ được là Ôn đi gặp Tiên liền ".
Mà Ôn có muốn gặp Tiên đâu !. Ôn chỉ muốn được gặp các cháu hàng ngày.
Vậy thì các cháu cứ đến với Ôn nghe. Cho mùa Hè rực rỡ...
Cám ơn Ba Mẹ các cháu đã đưa tới cho Ôn Mệ mùa Hè rực rỡ trong buổi đời cuối Đông....
Phòng Văn
tháng Sáu, hai-ngàn-không-trăm-mười-lăm
Cháu Ngoại qua ở nhà Ôn cho Ba Mẹ yên tâm đi cày.
Ôn một máy. Mổi cháu mổi máy. Yên lặng như tờ chẳng bận lòng nhau.
Tới giờ, hai cháu kêu : " Ôn ơi!. Con đói".
Rứa là bỏ máy nhào vô bếp. Thức ăn Mệ nấu sẵn trước khi đi làm. Ôn chỉ việc hâm nóng.
Mấy Ôn cháu ngồi khua đũa chén qua bữa.
Mùa Hè này lại đúng vào dịp mùa FiFa Women's World Cup Canada, tha hồ hai-cháu-cầu-thủ của Ôn học hỏi thêm kinh nghiệm.
Ôn thì kinh khiếp, chỉ theo đòi nửa trận là đã ngáy pho pho. Giấc trưa đó mờ !.
Có ngày giựt mình thức dậy, lơ mơ nhìn quanh hốt hoảng, hai cháu đâu rồi !. Té ra ba Tuấn qua đón hồi nào không biết !.
Dẫu gì cũng là mùa Hè, Ôn cháu mình có thêm kỷ niệm mà níu lấy nhau.
Hè sang năm, Kuno đã tới tuổi luật định được ở nhà một mình, tự coi mình và coi em, đâu cần Ôn nữa. Ôn tha hồ ngáy sấm nhưng có điều, ngáy có một mình không có ai nghe, cũng buồn lắm đó !.
Tuần sau, hai cháu Nội nghỉ Hè lại cùng xuống với Ôn. Rứa là Nội Ngoại đề huề. Nếu như Ôn ngáy sấm thì, không phải hai, mà bốn đứa cháu cùng nghe.
Các cháu ơi !. " Ăn được ngủ được là Tiên, không ăn được không ngủ được là Ôn đi gặp Tiên liền ".
Mà Ôn có muốn gặp Tiên đâu !. Ôn chỉ muốn được gặp các cháu hàng ngày.
Vậy thì các cháu cứ đến với Ôn nghe. Cho mùa Hè rực rỡ...
Cám ơn Ba Mẹ các cháu đã đưa tới cho Ôn Mệ mùa Hè rực rỡ trong buổi đời cuối Đông....
Phòng Văn
tháng Sáu, hai-ngàn-không-trăm-mười-lăm
tháng 6 14, 2015
HÌNH ẢNH
rứa mà giáp
hạt mùa xa
con theo út Phụng đã là tròn năm
mấy mùa trăng
khuyết trăng rằm
Hiên Trăng nhà
cứ vẫn thầm nhớ con…
Hiên Trăng khuya 14/06/2015
tháng 6 12, 2015
tháng 6 09, 2015
tháng 6 08, 2015
Một Ngày Vói Biển
ra ngồi với biển ngó trời
ở đây hoài để làm chi
dành riêng cho nắng lối đi lối về
vậy thì em
nhớ đừng quên
chụp anh tấm
ảnh mông mênh biển trờichọn nơi lấy dáng để ngồi
nhìn mông lung phía chân trời xa khơi
nhìn mà có
thấy chi trời
thấy riêng mình
một dáng ngồi trầm tưsóng xô từng đợt lừ đừ
nắng nung tới nỗi biển nhừ tử luôn
anh đang giữ
dáng ngồi buồn
giả đò ngó hướng
trùng khơi mịt mùngchờ nghe nháy sáng vừa bung
là không ngồi nữa đứng cùng biển khơi
ở đâu cũng biển
cũng trời
khác chăng là
một dáng đời trầm tưdáng đời chụp ảnh là hư
sao bằng dáng thực khởi từ quê xa
ngó trùng
khơi lạc nẻo nhà
mấy mươi năm cứ
như là đâu đây sáng nay ra vói bể dâu
tang thương từ thuở dắt nhau tang bồng…
Del Mar
Beach, San Diego
07/06/2015 tháng 6 07, 2015
tháng 6 05, 2015
Đà Lạt Giờ Chia Xa
từ tháng Bảy
mưa Ngâu xa Đà Lạt
bến xe đông níu
lòng nhau trống vắngmưa mịt mờ khuất dần khu Ánh Sáng
cây Phượng tím buồn góc quán Hạnh Tâm
hồ Xuân Hương
dáng Thủy Tạ âm thầm
gốc Mai già
phía đầu cầu Ông Đạolá mưa đưa nỗi nhớ vẫy tay chào
con dốc dần xa cây xăng Kim Cúc
xe đổ đèo
Prenn dài ngun ngút
từ đó từ nay
chia cách nghìn trùngta nói thiệt lòng thương nhớ vô cùng
từng con dốc từng con đường kỷ niệm
nhân danh
tình yêu nhờ em nói tiếp
những con dốc
con đường tình sử ngày xưanhững sáng sương mù ngày nắng ngày mưa
em dịu dàng chia ta tình yêu Đà Lạt
Đà Lạt chúng
mình giờ đây đã lạc
đường tình
yêu xưa lũ lụt xói mònthời mưa sớm mưa chiều dưới mưa đưa đón
ngấn nước ngập vừa ghé mé chân em
đã vội xắn
quần bước tình rón rén
ngại mưa trời
làm mờ nhạt dấu yêucon phố chiều mưa cũng thiệt biết điều
không lũ trôi đi bước tình ngày đó
mấy chục năm
rồi gần nhà xa ngõ
nhớ như in Đà
Lạt những mùa mưahồi cầu có mưa để níu tình hơn nữa
đâu như hồi nay mưa lũ khiến tình xa
xa Đà Lạt lâu
nhớ quên không ngạ
nay lũ lụt về
xóa hết nhớ quên xưaôi ngày xưa lãng mạn những cơn mưa
chiếc dù xanh giạt trôi tình Đà Lạt...
Hiên Trăng
04/06/2015
tháng 6 04, 2015
Mưa
nhớ những ngày
mưa Đàlạt
San Diego.
Những ngày mưa lạnh
gợi xót xa
hình ảnh Đà Lạt xưamột chiều mưa giữa dốc đường Minh Mạng
tôi hẹn em đãi bữa bánh xèo
quán dọc dài đường Tăng Bạt Hổ
em vội vàng bước xuống xe Lamchiếc dù xanh căng phồng, lật ngược
em với theo, hụt hẫng, ngả nhào
ngồi ướt lạnh
đợi bánh xèo chín tới
lén nhìn nhau,
tủm tỉm cười thầmchả dám cười to, ngại em mắc cở
mà cuối cùng có nín được đâu !
tiếng cười vỡ theo mưa Đàlạt
em véo tôi, phụng phịu bắt đềnđôi con mắt đã bắt đầu...nhấp nháy
mưa đầy trời còn chưa đủ sao em ?
dĩa bánh xèo
giữ giùm nhau nỗi nhớ
chiều lang
thang mưa phố Hòa Bìnhtrái bắp nướng thoa mỡ hành nóng hổi
chiếc dù xanh che một khoảng trời riêng
mưa đổi hướng khi qua Đoàn Thị Điểm
chén chè Kê chung miếng bánh tráng mèđể mai này em về vùng Nắng Biển
còn ngọt ngào chiều Phố Núi thân quen
dốc Duy Tân vỡ đầy bong bóng nước
đôi tà em quấn níu bước chân tôi
trời nổi gió – chiếc dù xanh lật ngược
chẳng hẹn nhau, hai đứa cùng bật cười...
đường xóm nhỏ hắt hiu vàng ánh điện
mây đuổi nhau vần vũ hướng núi Bàcon dốc Ngô Quyền chia tay bịn rịn
nụ hôn mưa cho một lần chia xa...
tôi trở lại
phố mưa tràn thương nhớ
bóng đổ dài
qua những lối quen xưatrời Đàlạt. Mưa. Thiệt buồn quá đỗi !
phố đìu hiu vắng lạnh giữa mù mây.....
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)