tháng Mười
hoa Cúc vàng khè
cũng đúng
thôi !. Mưa có về đây đâudẫu cầu mưa rất mưa mau
đủ cho nắng quái rủ nhau trốn tìm
nhường cho hoa lá thỏa tình
thấm mưa hạt nhẹ ghé tìm dáng Thu
cho hoa Cúc nở mệt đừ
cho lá vàng rơi muốn nhừ tử luôn
cho se lạnh gợi nỗi buồn
cho se vạt nắng lót đường tình yêu
cho mùa Thu tới nhẹ hều
vòng tay lãng mạn ôm đều vòng ôm
nay Thơ rớt
giữa nắng giòn
thiệt là giận
nắng vẫn còn nắng nung
nắm tay nhau chỉ
lưng chừng
kẻo không
thôi nóng nhắc đừng nắm tayghé gần nhau chỉ phút giây
kẻo không thôi ghé nhắc lây nắng hầm
liếc nhìn nhau cũng liếc thầm
kẻo không thôi liếc nhắc ngầm nóng ran
vậy là tình sẽ khô khan
nắm tay không khứng ghé gần không ưng
mới liếc nhau cũng nhắc chừng
sợ lan nắng nóng đốt rừng tình yêu
đời nhau còn lại bao nhiêu
cứ cho đi dẫu cháy thiêu cũng đành
tháng Mười
đừng có đành hanh
chớ hùa theo
nắng đốt khan Thu vàng
khiến thơ khô
nết dịu dàng
níu Nha Trang
thuở Thu vàng lá rơinhớ hồi em ghé tình tôi
nhớ tôi giữ miết một thời có nhau
giú trong Thơ đặng nhớ lâu
(bởi trong Thơ có nhắc mùa lá rơi )
hồi tôi sương núi phả mờ
tìm em biển sóng ngợp trời lá Me
lá Me biển trối nắng Hè
trở vàng Thu nhẹ buổi về bên nhau
con đường xưa lá Me đâu
tới nay còn giữ còn nhau !. Đường Đời…
tôi làm Thơ
tự thuở giờ
không hoa
bướm chỉ mượn Đời ghé Thơ !Hiên Trăng 31/10/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét