gởi o Mười tháng ngày Đà Lạt, xưa….
tháng Mười chưa kịp cười trời đã tối
hẹn nhau chưa hết nhớ đã đòi về
con dốc bùn trơn coi chừng trợt té
đám cỏ ven đường o nhớ níu thăng bằng
hẹn nhau chưa hết nhớ đã đòi về
con dốc bùn trơn coi chừng trợt té
đám cỏ ven đường o nhớ níu thăng bằng
ta níu tình không hết nỗi bâng khuâng
đường về cũng như o bùn trơn trợt
hai đứa trượt giữa cuộc tình mưa dột
tháng Mười ơi ta gọi tháng-o-Mười
mai o đi sớt lòng ta cơm nguội
buổi hẹn hò sớt lại nỗi buồn theo
ta đói tình o bỏ núi xuống đèo
trả lại miền cao mình ta ngày tháng
đường về cũng như o bùn trơn trợt
hai đứa trượt giữa cuộc tình mưa dột
tháng Mười ơi ta gọi tháng-o-Mười
mai o đi sớt lòng ta cơm nguội
buổi hẹn hò sớt lại nỗi buồn theo
ta đói tình o bỏ núi xuống đèo
trả lại miền cao mình ta ngày tháng
tháng Mười o đi về miền biển nắng
ta tận miền cao sương phủ núi che
hương tình yêu nghẹn nhớ dưới chân đèo
trùng lớp mây sa mù ngăn muối mặn
ta tận miền cao sương phủ núi che
hương tình yêu nghẹn nhớ dưới chân đèo
trùng lớp mây sa mù ngăn muối mặn
tháng Mười nơi o trời hanh vạt nắng
Biển trở mùa chớm động sóng xô nhau
gió về phố xua ngày Hè đi lạc
mây chớm qua Thu trở dáng úa màu
Biển trở mùa chớm động sóng xô nhau
gió về phố xua ngày Hè đi lạc
mây chớm qua Thu trở dáng úa màu
tháng Mười ta miền cao mưa níu thấp
dai dẳng sầu rưng giọt nhớ ngắn dài
đứng một mình ngó một mình nhớ lại
con dốc bùn trơn bỏ buồn cỏ dại
dai dẳng sầu rưng giọt nhớ ngắn dài
đứng một mình ngó một mình nhớ lại
con dốc bùn trơn bỏ buồn cỏ dại
tháng Mười o gởi lá thư tình ái
mới nhìn qua nét chữ đã nhớ rồi
biển với núi cứ xa nhau thấy tội
tháng Mười xưa ta gọi tháng-o-Mười !…
mới nhìn qua nét chữ đã nhớ rồi
biển với núi cứ xa nhau thấy tội
tháng Mười xưa ta gọi tháng-o-Mười !…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét