ta làm Thơ từ hồi trung học
thơ tình thôi chỉ rặt thơ tình
thơ gởi báo cứ chờ hồi hộp
vẫn vắng hoe không tới lượt mình
thiệt quá đỗi vô cùng vô
tận
nỗi sầu Thơ chen nỗi buồn
tìnhtình cỡ vậy mà sao lận đận
tình cỡ nào mới đáng được in
những buổi chiều thơ thẩn
công viên
khói thuốc níu thơ về cuồng
cuộncứ rít cố rồi đâm ra nghiện
thơ thẩn hoài sách vở quên luôn
em sách vở ơi em tình ơi
ta thiệt nhói đau thời mới
lớnthơ tình ta gởi em không tới
có nỗi buồn nào buồn nổi hơn
lâu lắm rồi nghen cô bạn
học
bây giờ nói lại nói cho
luônhồi đó gặp nhau em bật khóc
là em khóc vui hay khóc buồn !
chỉ biết ta một thời chớm nhói
nhớ em xưa óng mượt tóc
thềcái răng khểnh chỉ cười không nói
mà nghẹn đường đi chẹn lối về
giờ ta lãng du đời phiêu
giạt
em xưa cũng nhạt mùa hương xưanhớ nhau chỉ nhớ tình hương mật
một thời hoa mộng tuổi làm nưa
giờ học trò tóc bạc trường xưa
có níu tình nhau từng lạc mấtnhư hồi một dạo tháng năm trưa
Thơ tình dìu em vào lãng mạn....
tháng Năm đất lạ trời khô hạn
tình thơ rủ nóng gọi ngày qua
bao năm xa ngái mùa dang nắng
em có còn giữ nắng mùa xa !...
Hiên Trăng 02/05/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét